Mưa rơi rào rạt mái ngoài,
Đèn chong một ngọn, canh dài ngồi nghe.
Đường im không một bóng xe,
Mưa gieo vào tận đêm thâu,
Nôn nao bức rứt gục đầu vào tay.
Lòng vi vút gió heo may,
Hoen hoen nước mắt như ngày còn thơ.
Thơ sầu viết mãi vu vơ,
Đợi chờ mà có ai chờ đợi đâu.
Ngồi im nghe lạnh ngàn thâu,
Vài ba canh vạc gọi sầu trong mưa…
Rã rời có tiếng ngâm thơ,
Bên nhà hàng xóm hững hờ vọng sang.
Có ai thưở nớ lên đàng,
Đêm ni đón gió mưa ngàn phương mô.
Thơ : Huyền Chi
No comments:
Post a Comment