Sunday, December 21, 2025

Một ngày cuối năm

 

Trong những ngày cuối năm 2025, bầu không khí thường đan xen giữa sự hối hả hoàn tất công việc và cảm giác hoài niệm lẫn háo hức chờ đón năm mới. Ngày cuối năm là lúc để chúng ta sống chậm lại, trân trọng những gì đang có, xua tan những buồn lo và chuẩn bị tâm thế sẵn sàng cho một khởi đầu mới. Một ngày cuối năm, khi cả thế giới dường như đang vội vã chạy đua với thời gian để kịp về nhà, để tụ tập hay chúc tụng, thì không gian của một người đơn độc lại mang một nhịp điệu hoàn toàn khác. Đó không hẳn chỉ là nỗi buồn không thôi, mà là cả một sự tĩnh lặng đến tận cùng.

Cảm giác ở một mình vào những ngày cuối năm thường là một tổ hợp cảm xúc rất đặc biệt, nó không chỉ đơn thuần là sự "cô đơn", mà còn là một khoảng vắng lặng gánh chịu mọi sức nặng giữa dòng chảy hối hả của đất trời. ​Tùy vào tâm thế của mỗi người, cảm giác này có thể hiện lên qua những "sắc thái" khác nhau :

​1. Sự lạc lõng giữa âm thanh náo nhiệt

​Khi bước ra đường, nhìn dòng người hối hả mua sắm, những cặp đôi nắm tay hay những gia đình đoàn tụ, sự đối lập giữa cái "tĩnh" của bản thân và cái "động" của thế giới trở nên rõ rệt hơn bao giờ hết. Có đôi khi, bạn thấy mình như một người quan sát đứng bên lề của một bữa tiệc lớn.

2. ​Khoảng lặng để "đối thoại" với chính mình

​Cuối năm là thời điểm của những bản tổng kết. Khi ở một mình, bạn buộc phải đối diện với những câu hỏi mà cả năm qua bạn đã né tránh:

  • ​Mình đã làm được gì trong năm qua?
  • ​Những nỗi buồn nào vẫn chưa thể buông bỏ?
  • ​Mình thực sự muốn điều gì cho năm tới? Đó là lúc sự cô độc trở thành sự riêng tư quý giá để bạn dọn dẹp lại "ngôi nhà nội tâm" của mình.
​3. Nỗi nhớ và sự hoài niệm

​Tiết trời se lạnh của những ngày cuối năm rất dễ làm thức dậy những ký ức. Một mùi hương thức ăn, một bài hát cũ cũng có thể khiến bạn nhớ về những người đã từng đi cùng mình qua những mùa Tết trước. Ở một mình lúc này giống như đang xem lại một cuốn phim chậm về quá khứ.

​4. Sự tự do pha chút chông chênh

​Không phải lo toan tiệc tùng, không phải trả lời những câu hỏi xã giao, bạn có toàn quyền quyết định thời gian của mình. Nhưng chính cái sự "quá tự do" đó đôi khi lại tạo ra cảm giác trống trải, khiến bạn tự hỏi liệu mình có đang bỏ lỡ điều gì đó quan trọng hay không.

Một góc nhìn khác : Ở một mình không có nghĩa là cô độc. Đó có thể là một cách để bạn "sạc" lại năng lượng sau một năm dài mệt mỏi, chuẩn bị một tâm thế vững vàng nhất để bước sang chương tiếp theo.

Bài hát : Một ngày cuối năm



Nắng vàng dần buông nhẹ đưa bước qua lối mòn
Âm thầm hàng cây mờ khuất cuối trời bóng mây
Lạnh lùng âm vang mang đi nỗi buồn mơn man
Tháng năm lang bạt lặng lẽ bên trời trôi giạt.

Nhìn bóng chiều vơi gợi thương nhớ biết bao lời
Làn gió xuân sang chiếc lá đung đưa nhẹ nhàng
Mơ ước phôi pha như mây lướt theo chiều tà
Còn gì trong ta từng bước nhịp khúc phai nhòa.

Một mình chốn đây lại mơ ánh trời bóng mây
Thôi hết long đong vương vấn hoài theo nhớ mong
Tìm lại ngày xưa còn nhớ mãi sao cho vừa
Một ngày cuối năm mong nỗi buồn ơi biệt tăm.







No comments: