Monday, December 15, 2014

The sound of silence


The sound of silence (1964)
"The sound of silence" được Paul Simon viết năm 1964 sau sự kiện tổng thống Mỹ John F. Kennedy bị ám sát vào 22/11/1963. Simon sáng tác nó để nói lên nỗi đau toàn nước Mỹ. Bài hát lên án con người trở thành nô lệ của vật chất. Họ sống tách biệt, cách xa nhau hơn và xử sự thiếu tình người. Họ trở nên vô cảm, không biết quan tâm nhau, cảm thông nhau. Họ không dám nói tiếng nói riêng của mình mà chỉ dám sống trong câm lặng.
"The Sound of Silence" is a song by American music duo Simon & Garfunkel from their debut studio album,Wednesday Morning, 3 AM (1964). The song was written by Paul Simon over the period of several months between 1963–1964. A longstanding legend claims the song was inspired by assassination of US President John F. Kennedy. A studio audition led to the duo signing a record deal with Columbia Records, and the song was recorded in March 1964 at Columbia Studios in New York City.


The album was a commercial failure and led to the duo breaking apart, with Simon returning to England and Garfunkel to his studies at Columbia University. In spring 1965, the song began to attract airplay at radio stations in Boston and Florida. The growing airplay led Tom Wilson, the song's producer, to remix the track, overdubbing electric instrumentation with the same musicians who backed Bob Dylan's "Like a Rolling Stone". Simon & Garfunkel were not informed of the song's remix until after its release. The single was released in September 1965 and immediately began climbing the charts.


The song hit number one on the Billboard Hot 100 in December 1965, leading the duo to reunite and hastily record their second album, which CBS titled Sounds of Silence in an attempt to capitalize on the song's success. The song was a top ten hit in multiple countries worldwide, among them Australia, Austria, West Germany, Ireland, Japan, the Netherlands, and the United Kingdom. Generally considered a classic folk rock song, the song was added to the National Recording Registry in the Library of Congress for being "culturally, historically, or aesthetically important" in 2013.


The sound of silence
Hello darkness, my old friend
I've come to talk with you again
Because a vision softly creeping
Left its seeds while I was sleeping
And the vision that was planted
In my brain still remains
Within the sound of silence
In restless dreams I walked alone
Narrow streets of cobblestone
'Neath the halo of a street lamp
I turned my collar to the cold and damp
When my eyes were stabbed by the flash of
A neon light that split the night
And touched the sound of silence


And in the naked light I saw
Ten thousand people, maybe more
People talking without speaking
People hearing without listening
People writing songs that voices never share
And no one dared
Disturb the sound of silence


Fools said I, you do not know
Silence like a cancer grows
Hear my words that I might teach you
Take my arms that I might reach you
But my words like silent raindrops fell
And echoed in the wells of silence


And the people bowed and prayed
To the neon God they made
And the sign flashed out its warning
In the words that it was forming
And the signs said, 'The words of the prophets
Are written on the subway walls and tenement halls'
And whispered in the sounds of silence.

Tiếng âm thầm - Pham Duy
Chào bạn xưa là bóng tối ơi
Giờ này là giờ bạn đến với tôi
Kể chuyện bạn nghe chuyện tôi mơ thấy tối qua
Chuyện mộng mơ mà tôi không thể dứt ra
Mộng vào bén rễ nằm sâu rất kỹ
Đến với tôi giữa đêm vàng
Thành một lời vang của âm thầm. Chỉ một mình tôi đi giữa giấc mơ
Chỉ một mình tôi đi giữa phố xa
Hàng cột đèn nghiêng buông rơi rớt ánh lu
Đường dài quạnh hiu nên tôi như muốn rét run
Rồi thì thấy thấp thoáng màu ánh sáng yếu ớt
Chiếu trên đường giữa đêm trường
Gặp một lời than của âm thầm.


 Rồi ở một vùng ngập ánh sáng soi
Từ từ hàng nghìn người đến trước tôi
Hàng nghìn người la mà như câm nín thôi
Hàng nghìn người nghe mà như câm điếc thôi
Người soạn nên ca khúc mà chẳng thấy tiếng hát
Tiếng hát vang rền giữa đêm trường 
Liều mình làm vỡ màn âm thầm.


Này bạn ơi bạn có biết không
Bệnh thầm lặng thật cũng dễ loang
Thử lặng lặng nghe tôi nói mấy câu
Thử sờ vào bàn tay tôi xin bắt đi
Dù lời nói sẽ kín tiếng giống mưa buông
Rồi vang lên giữa đêm trường 
Từ lòng giếng của âm thầm.

Rồi đoàn người quỳ xuống khấn van
Nhìn hàng cột đèn ánh sáng loang
Hàng đèn ngoài đường như nhấp nhoáng báo tin
Hàng đèn nhập nhằng soi lên những chữ in
Hàng đèn nay như muốn nói nghe đây những tiếng nói
Tiếng nói thiêng liêng soi sáng trên đường 
Thành một lời nói của âm thầm.



No comments: