Street of London (1969)
"Streets of London" is a song written by Ralph McTell. It was first recorded for McTell's 1969 album Spiral Staircase but was not released in the United Kingdom as a single until 1974. It was his greatest commercial success, reaching number two in the UK singles chart, at one point selling 90,000 copies a day and winning him the 1974 Ivor Novello Award for Best Song Musically and Lyrically and a Silver disc for record sales.
The song was inspired by McTell's experiences busking and hitchhiking throughout Europe, especially in Paris and the individual stories are taken from Parisians - McTell was originally going to call the song Streets of Paris; eventually London was chosen because he realised he was singing about London. The song contrasts the common problems of everyday people with those of the homeless, lonely, elderly, ignored and forgotten members of society.
McTell left the song off his debut album, Eight Frames a Second, since he regarded it as too depressing, and did not record it until persuaded by his producer, Gus Dudgeon, for his second album in 1969. A re-recorded version charted in the Netherlands in April 1972, notching up to #9 the next month. McTell re-recorded it for the UK single release in 1974.
McTell played the song in a fingerpicking style with an AABA chord progression. Over two hundred artists have made covers of this song including Glen Campbell, Harry Belafonte, Cliff Richard, Blackmore's Night, Mary Hopkin, Raffi, Sam Hui, Sinéad O'Connor, Schooner Fare, Anti-Nowhere League, Roger Whittaker, Cleo Laine and Liam Clancy.
Its popularity was also the subject of a comedy sketch on BBC show Big Train. Finnish folk rock artist Hector has translated the lyrics to Finnish language, as Kuinka voit väittää ("How Can You Claim"), telling essentially the story in Finnish. German singer/songwriter Jasmine Bonnin did the same in Germany with a version called "Straßen unserer Stadt" ("Streets of our city").
"Streets of London" là một bài hát của Ralph McTell. Lần đầu tiên ghi âm vào năm 1969 trong album Spiral Staircase nhưng không được phát hành tại Anh như một đĩa đơn mãi đến năm 1974. Đây là thành công thương mại lớn nhất của ông, đứng thứ hai trong bảng xếp hạng đĩa đơn tại Anh, có thời điểm với 90.000 bản mỗi ngày và đem đến ông chiến thắng tại giải thưởng Ivor Novello 1974, cho Bài hát hay nhất về âm nhạc và ca từ và một đĩa bạc cho doanh số kỷ lục.
Bài hát được lấy cảm hứng từ kinh nghiệm của McTell về hát rong và đi xe nhờ đến khắp miền Châu Âu, đặc biệt là ở Paris và những câu chuyện cá nhân góp nhặt từ những thị dân Paris - Ban đầu McTell có ý muốn đặt tên là Streets of Paris; nhưng cuối cùng ông chọn London vì nhận ra rằng mình đang hát về London. Bài hát nêu lên một thực trạng chung thường ngày của mọi người trước cuộc sống của những hạng người vô gia cư, cô đơn, người già, các thành viên đã bị xã hội bỏ quên.
McTell đã loại bài hát trong album đầu tay của mình Eight Frames a Second, lúc ông quá thất vọng về nó, và đã không ghi lại nó cho đến khi bị thuyết phục người sản xuất của mình Gus Dudgeon vào album thứ hai năm 1969. Một phiên bản được ghi âm lại ở Hà Lan vào tháng Tư năm 1972 và được xếp hạng 9 tháng kế tiếp. McTell tái thu âm cho một đĩa đơn tại Anh vào năm 1974.
McTell chơi bài hát theo một phong cách đàn móc ngón theo một trình tự hợp âm AABA. Hơn hai trăm nghệ sĩ đã thể hiện lại bài hát này bao gồm Glen Campbell, Harry Belafonte, Cliff Richard, Night Blackmore, Mary Hopkin, Raffi, Sam Hui, Sinéad O'Connor, Schooner Fare, Anti-Nowhere League, Roger Whittaker, Cleo Laine và Liam Clancy…
Tính phổ thông của nó cũng là một chủ đề của vở kịch ngắn trên chương trình Big Train của BBC. Nghệ sĩ folk rock Phần Lan Hector đã dịch lời bài hát sang ngôn ngữ Phần Lan, là Kuinka voit väittää ("How Can You Claim"), nói về những mẫu chuyện thông thường của người Phần Lan. Ca nhạc sĩ người Đức Jasmine Bonnin cũng đã làm tương tự như thế ở Đức với một phiên bản gọi là "Straßen unserer Stadt" ("Streets of our city").
Have you seen the old man
In the closed-down market
Kicking up the paper,
with his worn out shoes?
In his eyes you see no pride
Hand held loosely at his side
Yesterday's paper telling yesterday's news
So how can you tell me you're lonely,
And say for you that the sun don't shine?
Let me take you by the hand and lead you through the streets of London
Show you something to make you change your mind
Have you seen the old girl
Who walks the streets of London
Dirt in her hair and her clothes in rags?
She's no time for talking,
She just keeps right on walking
Carrying her home in two carrier bags.
In the all night cafe
At a quarter past eleven,
Same old man sitting there on his own
Looking at the world
Over the rim of his teacup,
Each tea lasts an hour
And he wanders home alone
Have you seen the old man
Outside the Seaman's Mission
Memory fading with the medal ribbons that he wears
In our winter city,
The rain cries a little pity
For one more forgotten hero
And a world that doesn't care
No comments:
Post a Comment