Verse
Trông thoáng trôi nhẹ nhàng dáng nghiêng bên biển xanh cát trắng dài.
Trong gió lay làn sương mát ru dịu dàng đưa những bước hài.
Rồi bước trong hoài mong cùng tháng năm dài trông.
Trôi, mãi trên dòng đời lướt qua bao ngàn theo lớp sóng người.
Phiêu, lãng trong bầu trời đến khi quen dần đi những khóc cười.
Về chốn xưa chờ trông cùng với bao hoài mong.
Nhớ bóng trăng nào, lối về dẫn đưa, bao ánh mắt tràn tuổi thơ.
Chorus
Những hàng cây ngày xưa rợp bóng mát đâu giờ đây.
Chẳng lặng trôi chiều đưa làn gió phất phơ trời mây.
Chân bước lạc lối bên đường vượt qua ánh đêm vô thường.
Đâu dấu im dài trên phố.
Mái tường rêu nhạt màu nào nhớ biết bao ngày trôi.
Những đường xưa giọt sầu đơn bóng lắng nghe chiều rơi.
Thôi những điệp khúc muôn trùng ngồi bên mái đêm vô cùng.
Lạc lối trông mờ bóng khuya.
Verse
Đêm vắng không vì sao bước đi như lạc lối đến chốn nào.
Mơ, tiếng ca ngọt ngào dẫn đưa ta về như hát đón chào.
Lặng lẽ trông vời xa còn thấy ai cùng ta.
Khúc cố nhân hoài mong trên đường muôn lối.
Trôi mãi trong miệt mài thấy đâu khi lạc lối những bước về.
Cho, dấu yêu ngày dại thuở xưa luôn còn xanh dưới nắng hè.
Dù tháng năm rời xa đời vẫn bên cùng ta.
Đấy vẫn bao nẻo đường trên dòng phiêu du lạc lối đến chân trời xa.
No comments:
Post a Comment