Friday, August 25, 2017

Oedipus the King (429 BC)


“Oedipus the King” (Gr: “Oidipous Tyrannos”; Lat: “Oedipus Rex”) is a tragedy by the ancient Greek playwright Sophocles, first performed in about 429 BCE. It was the second of Sophocles' three Theban plays to be produced, but it comes first in the internal chronology (followed by “Oedipus at Colonus” and then “Antigone”). It follows the story of King Oedipus of Thebes as he discovers that he has unwittingly killed his own father, Laius, and married his own mother, Jocasta. Over the centuries, it has come to be regarded by many as the Greek tragedy par excellence and certainly as the summit of Sophocles’ achievements.
Synopsis
Shortly after Oedipus’ birth, his father, King Laius of Thebes, learned from an oracle that he, Laius, was doomed to perish by the hand of his own son, and so ordered his wife Jocasta to kill the infant. However, neither she nor her servant could bring themselves to kill him and he was abandoned to elements. There he was found and brought up by a shepherd, before being taken in and raised in the court of the childless King Polybus of Corinth as if he were his own son. Stung by rumours that he was not the biological son of the king, Oedipus consulted an oracle which foretold that he would marry his own mother and kill his own father. Desperate to avoid this foretold fate, and believing Polybus and Merope to be his true parents, Oedipus left Corinth. On the road to Thebes, he met Laius, his real father, and, unaware of each other's true identities, they quarrelled and Oedipus' pride led him to murder Laius, fulfilling part of the oracle's prophecy. Later, he solved the riddle of the Sphinx and his reward for freeing the kingdom of Thebes from the Sphinx’s curse was the hand of Queen Jocasta (actually his biological mother) and the crown of the city of Thebes. The prophecy was thus fulfilled, although none of the main characters were aware of it at this point.
As the play opens, a priest and the Chorus of Theban elders are calling on King Oedipus to aid them with the plague which has been sent by Apollo to ravage the city. Oedipus has already sent Creon, his brother-in-law, to consult the oracle at Delphi on the matter, and when Creon returns at that very moment, he reports that the plague will only end when the murderer of their former king, Laius, is caught and brought to justice. Oedipus vows to find the murderer and curses him for the plague that he has caused. Oedipus also summons the blind prophet Tiresias, who claims to know the answers to Oedipus' questions, but refuses to speak, lamenting his ability to see the truth when the truth brings nothing but pain. He advises Oedipus to abandon his search but, when the enraged Oedipus accuses Tiresias of complicity in the murder, Tiresias is provoked into telling the king the truth, that he himself is the murderer. Oedipus dismisses this as nonsense, accusing the prophet of being corrupted by the ambitious Creon in an attempt to undermine him, and Tiresias leaves, putting forth one last riddle : that the murderer of Laius will turn out to be both father and brother to his own children, and the son of his own wife. 
Oedipus demands that Creon be executed, convinced that he is conspiring against him, and only the intervention of the Chorus persuades him to let Creon live. Oedipus' wife Jocasta tells him he should take no notice of prophets and oracles anyway because, many years ago, she and Laius received an oracle which never came true. This prophecy said that Laius would be killed by his own son but, as everyone knows, Laius was actually killed by bandits at a crossroads on the way to Delphi. The mention of crossroads causes Oedipus to give pause and he suddenly becomes worried that Tiresias' accusations may actually have been true. When a messenger from Corinth arrives with news of the death of King Polybus, Oedipus shocks everyone with his apparent happiness at the news, as he sees this as proof that he can never kill his father, although he still fears that he may somehow commit incest with his mother. The messenger, eager to ease Oedipus' mind, tells him not to worry because Queen Merope of Corinth was not in fact his real mother anyway.
The messenger turns out to be the very shepherd who had looked after an abandoned child, which he later took to Corinth and gave up to King Polybus for adoption. He is also the very same shepherd who witnessed the murder of Laius. By now, Jocasta is beginning to realize the truth, and desperately begs Oedipus to stop asking questions. But Oedipus presses the shepherd, threatening him with torture or execution, until it finally emerges that the child he gave away was Laius' own son, and that Jocasta had given the baby to the shepherd to secretly be exposed upon the mountainside, in fear of the prophecy that Jocasta said had never come true: that the child would kill its father. With all now finally revealed, Oedipus curses himself and his tragic destiny and stumbles off, as the Chorus laments how even a great man can be felled by fate. A servant enters and explains that Jocasta, when she had begun to suspect the truth, had ran to the palace bedroom and hanged herself there. Oedipus enters, deliriously calling for a sword so that he might kill himself and raging through the house until he comes upon Jocasta's body. In final despair, Oedipus takes two long gold pins from her dress, and plunges them into his own eyes. Now blind, Oedipus begs to be exiled as soon as possible, and asks Creon to look after his two daughters, Antigone and Ismene, lamenting that they should have been born into such a cursed family. Creon counsels that Oedipus should be kept in the palace until oracles can be consulted regarding what is best to be done, and the play ends as the Chorus wails : ‘Count no man happy till he dies, free of pain at last’.
Related image
"Oedipus the King" (Gr: Oidipous Tyrannos), Lat: “Oedipus Rex”) là một bi kịch của nhà soạn kịch Hy Lạp cổ đại Sophocles, lần đầu tiên trình diễn vào khoảng năm 429 TCN. Đây là vở thứ hai của ba vở kịch Theban của Sophocles, nhưng là lần đầu tiên trong nội trình (theo sau là "Oedipus at Colonus" và sau đó là "Antigone"). Nó kể theo sau câu chuyện Vua Oedipus của  Thebes khi ông phát hiện ra rằng ông đã vô tình giết cha mình, Laius, và cưới mẹ mình, Jocasta. Qua nhiều thế kỷ, nó đã được nhiều người coi là một bi kịch tuyệt vời của Hy Lạp và chắc chắn đó là đỉnh cao thành tựu của Sophocles.
Tóm tắc
Ngay sau khi Oedipus ra đời, cha của ông, vua Laius xứ Thebes, đã biết được từ một lời tiên tri rằng ông, Laius, đã phải chết do phải chết vì tay của con trai ông, cho nên đã ra lệnh cho vợ ông Jocasta giết đứa trẻ sơ sinh. Tuy nhiên, bà và người hầu của không thể giết chết đứa bé mà đem đi bỏ rơi. Ở đó được một người chăn cừu tìm thấy và nuôi nấng trước khi đưa lên triều đình của vua Polybus xứ Corinth không có con để làm con nuôi. Mối lo lắng của tin đồn rằng ông không phải là con trai ruột của nhà vua, Oedipus đã hỏi ý kiến ​​một lời tiên tri đã nói trước rằng ông sẽ kết hôn với mẹ mình và giết cha mình. Tuyệt vọng để tránh số phận như được dự đoán trước, trong khi vẫn tin rằng Polybus và Merope là cha mẹ ruột của mình, nên Oedipus rời Corinth. Trên con đường tới Thebes, ông gặp Laius, người cha thực sự của mình, và không nhận biết được mối quan hệ thực sự của nhau, họ đã cãi nhau và dẫn đến việc Oedipus giết chết Laius, hoàn thành một phần của lời tiên tri. Sau đó, ông giải được câu đố của Nhân sư, và phần thưởng cho việc giải cứu Thebes khỏi lời nguyền của Nhân sư là lấy Nữ hoàng Jocasta (thực ra là mẹ ruột của mình) và đoạt vương miện xứ Thebes. Thế là lời tiên tri đã được hoàn thành, mặc dù không ai trong số các nhân vật chính biết được về nó vào thời điểm này.
Bắt đầu vở diễn, một linh mục và dàn đồng ca (Chorus) của các trưởng lão Theban đang kêu gọi Vua Eedipus trợ giúp cho họ với căn bệnh dịch hạch đã được Apollo gửi đi để phá hủy thành phố. Oedipus đã gửi Creon, anh rể của anh ta, để hỏi ý kiến ​​của nhà tiên tri Delphi về vấn đề này, và khi Creon trở lại vào lúc đó, anh ta báo cáo rằng bệnh dịch chỉ chấm dứt khi kẻ giết người của vị vua cũ của họ là Laius bị bắt và đưa ra công lý. Oedipus thề sẽ tìm ra kẻ giết người và nguyền rủa anh ta vì bệnh dịch hạch mà anh ta gây ra. Oedipus cũng triệu hồi Tiresias tiên tri mù, người tuyên bố biết câu trả lời cho câu hỏi của Oedipus, nhưng từ chối nói, than thở về khả năng của mình để nhìn thấy sự thật khi sự thật không mang lại gì ngoài đau đớn. Ông ta khuyên Oedipus nên từ bỏ cuộc tìm kiếm của mình, nhưng khi Oedipus tức giận tố cáo Tiresias về sự đồng lõa trong vụ giết người, Tiresias bị kích động khi nói với nhà vua rằng ông ta là kẻ sát nhân. Oedipus bác bỏ điều này như là vô nghĩa, buộc tội vị tiên tri bị phá hoại bởi Creon đầy tham vọng trong một nỗ lực để phá hoại ông, và Tiresias bỏ đi, đưa ra một câu đố cuối cùng : rằng kẻ giết Laius sẽ trở thành vừa là cha và anh của các đứa con, và con của vợ mình.
Oedipus yêu cầu Creon bị hành hình, thuyết phục rằng anh ta đang âm mưu chống lại anh ta, và chỉ có sự can thiệp của Chorus thuyết phục anh ta để Creon sống. Vợ của Oedipus, Jocasta, nói với ông rằng không nên để ý đến các tiên tri và những lời tiên tri bởi vì, nhiều năm trước, bà và Laius đã nhận được một lời tiên tri mà không bao giờ thành sự thật. Lời tiên tri này nói rằng Laius sẽ bị giết bởi con trai của mình, nhưng, như mọi người đều biết, Laius đã bị bọn cướp giết chết tại một ngã tư trên Delphi. Việc đề cập ngang chừng làm cho Oedipus tạm dừng và anh ta đột nhiên trở nên lo lắng rằng những cáo buộc của Tiresias có thể thực sự là đúng. Khi một sứ giả từ Corinth đến đưa tin về cái chết của Vua Polybus, Oedipus gây sốc cho mọi người bằng niềm hạnh phúc rỡ ràng của mình khi nghe tin, ông thấy điều này như là bằng chứng cho thấy ông không bao giờ có thể giết cha mình, mặc dù ông vẫn lo sợ rằng có thể ai đó xúi giục một cách nào đó với mẹ mình. Người nhắn tin, háo hức muốn xoa dịu tâm trí của Oedipus, bảo ông đừng lo lắng vì Nữ hoàng Merope của Corinth thực tế không phải là người mẹ thực sự của ông ta.
Image result for Oedipus the King
Người đưa tin trở thành người chăn cừu đã chăm sóc một đứa trẻ bị bỏ rơi, sau đó anh ta đã đưa đến Corinth và đưa Polybus để nhận làm con nuôi. Anh ta cũng là một người chăn cừu giống như một người chứng kiến ​​vụ giết người của Laius. Đến bây giờ, Jocasta đang bắt đầu nhận ra sự thật, và tuyệt vọng cầu xin Oedipus ngừng đặt câu hỏi. Nhưng Oedipus ép người chăn cừu đe dọa ông ta bằng tra tấn hoặc hành quyết, cho đến khi đứa trẻ mà ông ta bỏ đi chính là con trai của Laius, và rằng Jocasta đã đưa đứa trẻ cho người chăn gia súc để lộ bí mật trên sườn núi, Lời tiên tri mà Jocasta nói đã không bao giờ trở thành sự thật : đứa trẻ sẽ giết cha nó. Với tất cả bây giờ cuối cùng đã tiết lộ, Oedipus nguyền rủa mình và số phận bi thảm của mình và tình cờ, như Chorus thầm than thở như thế nào ngay cả một người đàn ông tuyệt vời có thể bị ngã bởi số phận. Một người đầy tớ bước vào và giải thích rằng Jocasta, khi bà bắt đầu nghi ngờ sự thật, đã chạy đến phòng ngủ của cung điện và treo cổ ở đó. Oedipus bước vào, bảo đưa một thanh gươm để tự giết mình và chạy ra khỏi nhà cho đến khi ngã vào người của Jocasta. Trong tuyệt vọng cuối cùng, Oedipus lấy hai miếng vàng dài từ trang phục của bà, và chọc vào đôi mắtBây giờ bị mù, Oedipus cầu xin được lưu vong càng sớm càng tốt, và nhờ Creon chăm sóc hai con gái, Antigone và Ismene, than thở rằng họ nên được sinh ra trong một gia đình nguyền rủa như vậy. Creon đề cập đến việc Oedipus nên được lưu giữ trong cung điện cho đến khi có thể tìm hiểu về những gì tốt nhất được thực hiện, và vở kịch kết thúc bằng tiếng Chorus than van : "Không có ai hạnh phúc cho đến khi chết, không còn đau nữa".

No comments: