Twain in February 1871 |
Samuel Langhorne Clemens (November 30, 1835 – April 21, 1910), better known by his pen name Mark Twain, was an American writer, humorist, entrepreneur, publisher, and lecturer. Among his novels are The Adventures of Tom Sawyer (1876) and its sequel, the Adventures of Huckleberry Finn (1885), the latter often called "The Great American Novel".
Twain was raised in Hannibal, Missouri, which later provided the setting for Tom Sawyer and Huckleberry Finn. He served an apprenticeship with a printer and then worked as a typesetter, contributing articles to the newspaper of his older brother Orion Clemens. He later became a riverboat pilot on the Mississippi River before heading west to join Orion in Nevada. He referred humorously to his lack of success at mining, turning to journalism for the Virginia City Territorial Enterprise. His humorous story, "The Celebrated Jumping Frog of Calaveras County", was published in 1865, based on a story that he heard at Angels Hotel in Angels Camp, California where he had spent some time as a miner. The short story brought international attention and was even translated into French.[4] His wit and satire, in prose and in speech, earned praise from critics and peers, and he was a friend to presidents, artists, industrialists, and European royalty.
Twain earned a great deal of money from his writings and lectures, but he invested in ventures that lost most of it-notably the Paige Compositor, a mechanical typesetter that failed because of its complexity and imprecision. He filed for bankruptcy in the wake of these financial setbacks, but he eventually overcame his financial troubles with the help of Henry Huttleston Rogers. He chose to pay all his pre-bankruptcy creditors in full, even after he had no legal responsibility to do so.
Twain was born shortly after an appearance of Halley's Comet, and he predicted that he would "go out with it" as well; he died the day after the comet returned. He was lauded as the "greatest humorist this country has produced", and William Faulkner called him "the father of American literature".
Biography
Early life
Samuel Clemens, age 15 |
Mark Twain was born Samuel Langhorne Clemens on November 30, 1835 in Florida, Missouri, the sixth of seven children born to Jane (née Lampton; 1803-1890), a native of Kentucky, and John Marshall Clemens (1798-1847), a native of Virginia. His parents met when his father moved to Missouri, and they were married in 1823. Twain was of Cornish, English, and Scots-Irish descent. Only three of his siblings survived childhood: Orion (1825-1897), Henry (1838-1858), and Pamela (1827-1904). His sister Margaret (1830-1839) died when Twain was three, and his brother Benjamin (1832-1842) died three years later. His brother Pleasant Hannibal (1828) died at three weeks of age.
When he was four, Twain's family moved to Hannibal, Missouri, a port town on the Mississippi River that inspired the fictional town of St. Petersburg in The Adventures of Tom Sawyer and the Adventures of Huckleberry Finn. Slavery was legal in Missouri at the time, and it became a theme in these writings. His father was an attorney and judge, who died of pneumonia in 1847, when Twain was 11. The next year, Twain left school after the fifth grade to become a printer's apprentice. In 1851 he began working as a typesetter, contributing articles and humorous sketches to the Hannibal Journal, a newspaper that Orion owned. When he was 18, he left Hannibal and worked as a printer in New York City, Philadelphia, St. Louis, and Cincinnati, joining the newly formed International Typographical Union, the printers trade union. He educated himself in public libraries in the evenings, finding wider information than at a conventional school.
Twain describes his boyhood in Life on the Mississippi, stating that "there was but one permanent ambition" among his comrades: to be a steamboatman.
Pilot was the grandest position of all. The pilot, even in those days of trivial wages, had a princely salary - from a hundred and fifty to two hundred and fifty dollars a month, and no board to pay.
As Twain describes it, the pilot's prestige exceeded that of the captain. The pilot had to:
…get up a warm personal acquaintanceship with every old snag and one-limbed cottonwood and every obscure wood pile that ornaments the banks of this river for twelve hundred miles; and more than that, must… actually know where these things are in the dark
Steamboat pilot Horace E. Bixby took Twain on as a cub pilot to teach him the river between New Orleans and St. Louis for $500, payable out of Twain's first wages after graduating. Twain studied the Mississippi, learning its landmarks, how to navigate its currents effectively, and how to read the river and its constantly shifting channels, reefs, submerged snags, and rocks that would "tear the life out of the strongest vessel that ever floated". It was more than two years before he received his pilot's license. Piloting also gave him his pen name from "mark twain", the leadsman's cry for a measured river depth of two fathoms (12 feet), which was safe water for a steamboat.
While training, Samuel convinced his younger brother Henry to work with him. Henry was killed on June 21, 1858 when their steamboat Pennsylvania exploded. Twain claimed to have foreseen this death in a dream a month earlier, which inspired his interest in parapsychology; he was an early member of the Society for Psychical Research. Twain was guilt-stricken and held himself responsible for the rest of his life. He continued to work on the river and was a river pilot until the Civil War broke out in 1861, when traffic was curtailed along the Mississippi River. At the start of hostilities, he enlisted briefly in a local Confederate unit. He later wrote the sketch "The Private History of a Campaign That Failed", describing how he and his friends had been Confederate volunteers for two weeks before disbanding.
He then left for Nevada to work for Orion, who was Secretary of the Nevada Territory. Twain describes the episode in his book Roughing It.
Travels
Twain in 1867 |
Orion became secretary to Nevada Territory governor James W. Nye in 1861, and Twain joined him when he moved west. The brothers traveled more than two weeks on a stagecoach across the Great Plains and the Rocky Mountains, visiting the Mormon community in Salt Lake City.
Twain's journey ended in the silver-mining town of Virginia City, Nevada where he became a miner on the Comstock Lode. He failed as a miner and went to work at the Virginia City newspaper Territorial Enterprise, working under a friend, the writer Dan DeQuille. He first used his pen name here on February 3, 1863, when he wrote a humorous travel account entitled "Letter From Carson - re: Joe Goodman; party at Gov. Johnson's; music" and signed it "Mark Twain".
His experiences in the American West inspired Roughing It, written during 1870-71 and published in 1872. His experiences in Angels Camp (in Calaveras County, California) provided material for "The Celebrated Jumping Frog of Calaveras County" (1865).
Twain moved to San Francisco in 1864, still as a journalist, and met writers such as Bret Harte and Artemus Ward. He may have been romantically involved with the poet Ina Coolbrith.
His first success as a writer came when his humorous tall tale "The Celebrated Jumping Frog of Calaveras County" was published on November 18, 1865 in the New York weekly The Saturday Press, bringing him national attention. A year later, he traveled to the Sandwich Islands (present day Hawaii) as a reporter for the Sacramento Union. His letters to the Union were popular and became the basis for his first lectures.
In 1867, a local newspaper funded his trip to the Mediterranean aboard the Quaker City, including a tour of Europe and the Middle East. He wrote a collection of travel letters which were later compiled as The Innocents Abroad (1869). It was on this trip that he met fellow passenger Charles Langdon, who showed him a picture of his sister Olivia. Twain later claimed to have fallen in love at first sight.
Upon returning to the United States, Twain was offered honorary membership in Yale University's secret society Scroll and Key in 1868. Its devotion to "fellowship, moral and literary self-improvement, and charity" suited him well.
Marriage and children
Twain house in Hartford, Connecticut |
Twain and Olivia Langdon corresponded throughout 1868. She rejected his first marriage proposal, but they were married in Elmira, New York in February 1870, where he courted her and managed to overcome her father's initial reluctance. She came from a "wealthy but liberal family"; through her, he met abolitionists, "socialists, principled atheists and activists for women's rights and social equality", including Harriet Beecher Stowe (his next-door neighbor in Hartford, Connecticut), Frederick Douglass, and writer and utopian socialist William Dean Howells, who became a long-time friend.
Library of Twain House, with hand-stenciled paneling, fireplaces from India, embossed wallpaper, and a hand-carved mantel purchased in Scotland |
The couple lived in Buffalo, New York, from 1869 to 1871. He owned a stake in the Buffalo Express newspaper and worked as an editor and writer. While they were living in Buffalo, their son Langdon died of diphtheria at the age of 19 months. They had three daughters: Susy (1872-1896), Clara (1874-1962), and Jean (1880-1909).
Twain moved his family to Hartford, Connecticut, where he arranged the building of a home starting in 1873. In the 1870s and 1880s, the family summered at Quarry Farm in Elmira, the home of Olivia's sister, Susan Crane. In 1874, Susan had a study built apart from the main house so that Twain would have a quiet place in which to write. Also, he smoked cigars constantly, and Susan did not want him to do so in her house.
Twain wrote many of his classic novels during his 17 years in Hartford (1874-1891) and over 20 summers at Quarry Farm. They include The Adventures of Tom Sawyer (1876), The Prince and the Pauper (1881), Life on the Mississippi (1883), Adventures of Huckleberry Finn (1885), and A Connecticut Yankee in King Arthur's Court (1889).
The couple's marriage lasted 34 years until Olivia's death in 1904. All of the Clemens family are buried in Elmira's Woodlawn Cemetery.
Love of science and technology
Twain in the lab of Nikola Tesla, early 1894 |
Twain was fascinated with science and scientific inquiry. He developed a close and lasting friendship with Nikola Tesla, and the two spent much time together in Tesla's laboratory.
Twain patented three inventions, including an "Improvement in Adjustable and Detachable Straps for Garments" (to replace suspenders) and a history trivia game. Most commercially successful was a self-pasting scrapbook; a dried adhesive on the pages needed only to be moistened before use. Over 25,000 were sold.
Twain's novel A Connecticut Yankee in King Arthur's Court (1889) features a time traveler from the contemporary U.S., using his knowledge of science to introduce modern technology to Arthurian England. This type of storyline became a common feature of the science fiction subgenre alternate history.
In 1909, Thomas Edison visited Twain at his home in Redding, Connecticut and filmed him. Part of the footage was used in The Prince and the Pauper (1909), a two-reel short film. It is said to be the only known existing film footage of Twain.
Financial troubles
Twain made a substantial amount of money through his writing, but he lost a great deal through investments. He invested mostly in new inventions and technology, particularly in the Paige typesetting machine. It was a beautifully engineered mechanical marvel that amazed viewers when it worked, but it was prone to breakdowns. Twain spent $300,000 (equal to $8,000,000 in inflation-adjusted terms) on it between 1880 and 1894, but before it could be perfected it was rendered obsolete by the Linotype. He lost the bulk of his book profits, as well as a substantial portion of his wife's inheritance.
Twain also lost money through his publishing house of Charles L. Webster and Company, which enjoyed initial success selling the memoirs of Ulysses S. Grant but failed soon afterward, losing money on a biography of Pope Leo XIII. Fewer than 200 copies were sold.
Twain and his family closed down their expensive Hartford home in response to the dwindling income and moved to Europe in June 1891. William M. Laffan of The New York Sun and the McClure Newspaper Syndicate offered him the publication of a series of six European letters. Twain, Olivia, and their daughter Susy were all faced with health problems, and they believed that it would be of benefit to visit European baths. The family stayed mainly in France, Germany, and Italy until May 1895, with longer spells at Berlin (winter 1891/92), Florence (fall and winter 1892/93), and Paris (winters and springs 1893/94 and 1894/95). During that period, Twain returned four times to New York due to his enduring business troubles. He took "a cheap room" in September 1893 at $1.50 per day at The Players Club, which he had to keep until March 1894; meanwhile, he became "the Belle of New York," in the words of biographer Albert Bigelow Paine.
Twain's writings and lectures enabled him to recover financially, combined with the help of a new friend.[46] In fall 1893, he began a friendship with financier Henry Huttleston Rogers, a principal of Standard Oil, that lasted the remainder of his life. Rogers first made him file for bankruptcy in April 1894, then had him transfer the copyrights on his written works to his wife to prevent creditors from gaining possession of them. Finally, Rogers took absolute charge of Twain's money until all his creditors were paid.
Twain accepted an offer from Robert Sparrow Smythe and embarked on a year-long, around the world lecture tour in July 1895 to pay off his creditors in full, although he was no longer under any legal obligation to do so. It was a long, arduous journey and he was sick much of the time, mostly from a cold and a carbuncle. The first part of the itinerary took him across northern America to British Columbia, Canada, until the second half of August. For the second part, he sailed across the Pacific Ocean. His scheduled lecture in Honolulu, Hawaii had to be cancelled due to a cholera epidemic. Twain went on to Fiji, Australia, New Zealand, Sri Lanka, India, Mauritius, and South Africa. His three months in India became the centerpiece of his 712-page book Following the Equator. In the second half of July 1896, he sailed back to England, completing his circumnavigation of the world begun 14 months before.
Twain and his family spent four more years in Europe, mainly in England and Austria (October 1897 to May 1899), with longer spells in London and Vienna. Clara had wished to study the piano under Theodor Leschetizky in Vienna. Unfortunately, Jean's health did not benefit from consulting with specialists in Vienna, the "City of Doctors". The family moved to London in spring 1899, following a lead by Poultney Bigelow who had a good experience being treated by Dr. Jonas Henrik Kellgren, a Swedish osteopathic practitioner in Belgravia. They were persuaded to spend the summer at Kellgren's sanatorium by the lake in the Swedish village of Sanna. Coming back in fall, they continued the treatment in London, until Twain was convinced by lengthy inquiries in America that similar osteopathic expertise was available there.
In mid-1900, he was the guest of newspaper proprietor Hugh Gilzean-Reid at Dollis Hill House, located on the north side of London. Twain wrote that he had "never seen any place that was so satisfactorily situated, with its noble trees and stretch of country, and everything that went to make life delightful, and all within a biscuit's throw of the metropolis of the world." He then returned to America in October 1900, having earned enough to pay off his debts. In winter 1900/01, he became his country's most prominent opponent of imperialism, raising the issue in his speeches, interviews, and writings. In January 1901, he began serving as vice-president of the Anti-Imperialist League of New York.
Speaking engagements
Plaque on Sydney Writers Walk commemorating the visit of Mark Twain in 1895 |
Twain was in great demand as a featured speaker, performing solo humorous talks similar to modern stand-up comedy. He gave paid talks to many men's clubs, including the Authors' Club, Beefsteak Club, Vagabonds, White Friars, and Monday Evening Club of Hartford.
In the late 1890s, he spoke to the Savage Club in London and was elected an honorary member. He was told that only three men had been so honored, including the Prince of Wales, and he replied: "Well, it must make the Prince feel mighty fine." He visited Melbourne and Sydney in 1895 as part of a world lecture tour. In 1897, he spoke to the Concordia Press Club in Vienna as a special guest, following the diplomat Charlemagne Tower, Jr. He delivered the speech "Die Schrecken der deutschen Sprache" ("The Horrors of the German Language")-in German-to the great amusement of the audience.[60] In 1901, he was invited to speak at Princeton University's Cliosophic Literary Society, where he was made an honorary member.
Canadian visits
In 1881, Twain was honored at a banquet in Montreal, Canada where he made reference to securing a copyright. In 1883, he paid a brief visit to Ottawa and he visited Toronto twice in 1884 and 1885 on a reading tour with George Washington Cable, known as the "Twins of Genius" tour.
The reason for the Toronto visits was to secure Canadian and British copyrights for his upcoming book Adventures of Huckleberry Finn, to which he had alluded in his Montreal visit. The reason for the Ottawa visit had been to secure Canadian and British copyrights for Life on the Mississippi. Publishers in Toronto had printed unauthorized editions of his books at the time, before an international copyright agreement was established in 1891. These were sold in the United States as well as in Canada, depriving him of royalties. He estimated that Belford Brothers' edition of The Adventures of Tom Sawyer alone had cost him ten thousand dollars. He had unsuccessfully attempted to secure the rights for The Prince and the Pauper in 1881, in conjunction with his Montreal trip. Eventually, he received legal advice to register a copyright in Canada (for both Canada and Britain) prior to publishing in the United States, which would restrain the Canadian publishers from printing a version when the American edition was published. There was a requirement that a copyright be registered to a Canadian resident; he addressed this by his short visits to the country.
Later life and death
Twain lived in his later years at 14 West 10th Street in Manhattan.
Twain passed through a period of deep depression which began in 1896 when his daughter Susy died of meningitis. Olivia's death in 1904 and Jean's on December 24, 1909 deepened his gloom.[68] On May 20, 1909, his close friend Henry Rogers died suddenly. In 1906, Twain began his autobiography in the North American Review. In April, he heard that his friend Ina Coolbrith had lost nearly all that she owned in the 1906 San Francisco earthquake, and he volunteered a few autographed portrait photographs to be sold for her benefit. To further aid Coolbrith, George Wharton James visited Twain in New York and arranged for a new portrait session. He was resistant initially, but he eventually admitted that four of the resulting images were the finest ones ever taken of him.
A color photograph taken of Mark Twain in 1908 using the recently developed Autochrome Lumiere process |
Twain formed a club in 1906 for girls whom he viewed as surrogate granddaughters called the Angel Fish and Aquarium Club. The dozen or so members ranged in age from 10 to 16. He exchanged letters with his "Angel Fish" girls and invited them to concerts and the theatre and to play games. Twain wrote in 1908 that the club was his "life's chief delight". In 1907, he met Dorothy Quick (aged 11) on a transatlantic crossing, beginning "a friendship that was to last until the very day of his death".
Oxford University awarded Twain an honorary doctorate in letters in 1907.
Twain was born two weeks after Halley's Comet's closest approach in 1835; he said in 1909:
"I came in with Halley's Comet in 1835. It is coming again next year, and I expect to go out with it. It will be the greatest disappointment of my life if I don't go out with Halley's Comet. The Almighty has said, no doubt: "Now here are these two unaccountable freaks; they came in together, they must go out together".
Twain's prediction was accurate; he died of a heart attack on April 21, 1910 in Redding, Connecticut, one day after the comet's closest approach to Earth.
Mark Twain headstone in Woodlawn Cemetery |
Upon hearing of Twain's death, President William Howard Taft said:
"Mark Twain gave pleasure - real intellectual enjoyment - to millions, and his works will continue to give such pleasure to millions yet to come … His humor was American, but he was nearly as much appreciated by Englishmen and people of other countries as by his own countrymen. He has made an enduring part of American literature".
Twain's funeral was at the "Old Brick" Presbyterian Church in New York. He is buried in his wife's family plot at Woodlawn Cemetery in Elmira, New York. The Langdon family plot is marked by a 12-foot monument (two fathoms, or "mark twain") placed there by his surviving daughter Clara. There is also a smaller headstone. He expressed a preference for cremation (for example, in Life on the Mississippi), but he acknowledged that his surviving family would have the last word.
Officials in Connecticut and New York estimated the value of Twain's estate at $471,000 ($12,000,000 today).
Writing
Overview
Mark Twain in his gown (scarlet with grey sleeves and facings) for his D.Litt. degree, awarded to him by Oxford University |
Twain began his career writing light, humorous verse, but he became a chronicler of the vanities, hypocrisies, and murderous acts of mankind. At mid-career, he combined rich humor, sturdy narrative, and social criticism in Huckleberry Finn. He was a master of rendering colloquial speech and helped to create and popularize a distinctive American literature built on American themes and language.
Many of his works have been suppressed at times for various reasons. The Adventures of Huckleberry Finn has been repeatedly restricted in American high schools, not least for its frequent use of the word "nigger", which was in common usage in the pre-Civil War period in which the novel was set.
A complete bibliography of Twain's works is nearly impossible to compile because of the vast number of pieces he wrote (often in obscure newspapers) and his use of several different pen names. Additionally, a large portion of his speeches and lectures have been lost or were not recorded; thus, the compilation of Twain's works is an ongoing process. Researchers rediscovered published material as recently as 1995 and 2015.
Early journalism and travelogues
Twain was writing for the Virginia City newspaper the Territorial Enterprise in 1863 when he met lawyer Tom Fitch, editor of the competing newspaper Virginia Daily Union and known as the "silver-tongued orator of the Pacific". He credited Fitch with giving him his "first really profitable lesson" in writing. "When I first began to lecture, and in my earlier writings," Twain later commented, "my sole idea was to make comic capital out of everything I saw and heard." In 1866, he presented his lecture on the Sandwich Islands to a crowd in Washoe City, Nevada. Afterwards, Fitch told him:
Clemens, your lecture was magnificent. It was eloquent, moving, sincere. Never in my entire life have I listened to such a magnificent piece of descriptive narration. But you committed one unpardonable sin - the unpardonable sin. It is a sin you must never commit again. You closed a most eloquent description, by which you had keyed your audience up to a pitch of the intensest interest, with a piece of atrocious anti-climax which nullified all the really fine effect you had produced.
Cabin where Twain wrote "Jumping Frog of Calaveras County", Jackass Hill, Tuolumne County. Click on historical marker and interior view. |
It was in these days that Twain became a writer of the Sagebrush School; he was known later as the most notable within the genre. His first important work was "The Celebrated Jumping Frog of Calaveras County," published in the New York Saturday Press on November 18, 1865. After a burst of popularity, the Sacramento Union commissioned him to write letters about his travel experiences. The first journey that he took for this job was to ride the steamer Ajax on its maiden voyage to the Sandwich Islands (Hawaii). All the while, he was writing letters to the newspaper that were meant for publishing, chronicling his experiences with humor. These letters proved to be the genesis to his work with the San Francisco Alta California newspaper, which designated him a traveling correspondent for a trip from San Francisco to New York City via the Panama isthmus.
On June 8, 1867, he set sail on the pleasure cruiser Quaker City for five months, and this trip resulted in The Innocents Abroad or The New Pilgrims' Progress. In 1872, he published his second piece of travel literature, Roughing It, as an account of his journey from Missouri to Nevada, his subsequent life in the American West, and his visit to Hawaii. The book lampoons American and Western society in the same way that Innocents critiqued the various countries of Europe and the Middle East. His next work was The Gilded Age: A Tale of Today, his first attempt at writing a novel. The book is also notable because it is his only collaboration, written with his neighbor Charles Dudley Warner.
Twain's next work drew on his experiences on the Mississippi River. Old Times on the Mississippi was a series of sketches published in the Atlantic Monthly in 1875 featuring his disillusionment with Romanticism. Old Times eventually became the starting point for Life on the Mississippi.
Tom Sawyer and Huckleberry Finn
Twain's next major publication was The Adventures of Tom Sawyer, which draws on his youth in Hannibal. Tom Sawyer was modeled on Twain as a child, with traces of schoolmates John Briggs and Will Bowen. The book also introduces Huckleberry Finn in a supporting role, based on Twain's boyhood friend Tom Blankenship.
The Prince and the Pauper was not as well received, despite a storyline that is common in film and literature today. The book tells the story of two boys born on the same day who are physically identical, acting as a social commentary as the prince and pauper switch places. Twain had started Adventures of Huckleberry Finn (which he consistently had problems completing) and had completed his travel book A Tramp Abroad, which describes his travels through central and southern Europe.
Twain's next major published work was the Adventures of Huckleberry Finn, which confirmed him as a noteworthy American writer. Some have called it the first Great American Novel, and the book has become required reading in many schools throughout the United States. Huckleberry Finn was an offshoot from Tom Sawyer and had a more serious tone than its predecessor. Four hundred manuscript pages were written in mid-1876, right after the publication of Tom Sawyer. The last fifth of Huckleberry Finn is subject to much controversy. Some say that Twain experienced a "failure of nerve," as critic Leo Marx puts it. Ernest Hemingway once said of Huckleberry Finn:
If you read it, you must stop where the Nigger Jim is stolen from the boys. That is the real end. The rest is just cheating.
Hemingway also wrote in the same essay:
All modern American literature comes from one book by Mark Twain called Huckleberry Finn.
Near the completion of Huckleberry Finn, Twain wrote Life on the Mississippi, which is said to have heavily influenced the novel. The travel work recounts Twain's memories and new experiences after a 22-year absence from the Mississippi River. In it, he also explains that "Mark Twain" was the call made when the boat was in safe water, indicating a depth of two fathoms (12 feet or 3.7 metres).
Later writing
Twain produced President Ulysses S. Grant's Memoirs through his fledgling publishing house, Charles L. Webster & Company, which he co-owned with Charles L. Webster, his nephew by marriage.
At this time he also wrote "The Private History of a Campaign That Failed" for The Century Magazine. This piece detailed his two-week stint in a Confederate militia during the Civil War. He next focused on A Connecticut Yankee in King Arthur's Court, written with the same historical fiction style as The Prince and the Pauper. A Connecticut Yankee showed the absurdities of political and social norms by setting them in the court of King Arthur. The book was started in December 1885, then shelved a few months later until the summer of 1887, and eventually finished in the spring of 1889.
Twain in his later years |
His next large-scale work was Pudd'nhead Wilson, which he wrote rapidly, as he was desperately trying to stave off bankruptcy. From November 12 to December 14, 1893, Twain wrote 60,000 words for the novel. Critics[who?] have pointed to this rushed completion as the cause of the novel's rough organization and constant disruption of the plot. This novel also contains the tale of two boys born on the same day who switch positions in life, like The Prince and the Pauper. It was first published serially in Century Magazine and, when it was finally published in book form, Pudd'nhead Wilson appeared as the main title; however, the "subtitles" make the entire title read: The Tragedy of Pudd'nhead Wilson and the Comedy of The Extraordinary Twins.
Twain's next venture was a work of straight fiction that he called Personal Recollections of Joan of Arc and dedicated to his wife. He had long said that this was the work that he was most proud of, despite the criticism that he received for it. The book had been a dream of his since childhood, and he claimed that he had found a manuscript detailing the life of Joan of Arc when he was an adolescent.This was another piece that he was convinced would save his publishing company. His financial adviser Henry Huttleston Rogers quashed that idea and got Twain out of that business altogether, but the book was published nonetheless.
To pay the bills and keep his business projects afloat, Twain had begun to write articles and commentary furiously, with diminishing returns, but it was not enough. He filed for bankruptcy in 1894. During this time of dire financial straits, he published several literary reviews in newspapers to help make ends meet. He famously derided James Fenimore Cooper in his article detailing Cooper's "Literary Offenses". He became an extremely outspoken critic of other authors and other critics; he suggested that, before praising Cooper's work, Thomas Lounsbury, Brander Matthews, and Wilkie Collins "ought to have read some of it".
George Eliot, Jane Austen, and Robert Louis Stevenson also fell under Twain's attack during this time period, beginning around 1890 and continuing until his death. He outlines what he considers to be "quality writing" in several letters and essays, in addition to providing a source for the "tooth and claw" style of literary criticism. He places emphasis on concision, utility of word choice, and realism; he complains, for example, that Cooper's Deerslayer purports to be realistic but has several shortcomings. Ironically, several of his own works were later criticized for lack of continuity (Adventures of Huckleberry Finn) and organization (Pudd'nhead Wilson).
Twain's wife died in 1904 while the couple were staying at the Villa di Quarto in Florence. After some time had passed he published some works that his wife, his de facto editor and censor throughout her married life, had looked down upon. The Mysterious Stranger is perhaps the best known, depicting various visits of Satan to earth. This particular work was not published in Twain's lifetime. His manuscripts included three versions, written between 1897 and 1905: the so-called Hannibal, Eseldorf, and Print Shop versions. The resulting confusion led to extensive publication of a jumbled version, and only recently have the original versions become available as Twain wrote them.
Twain's last work was his autobiography, which he dictated and thought would be most entertaining if he went off on whims and tangents in non-chronological order. Some archivists and compilers have rearranged the biography into a more conventional form, thereby eliminating some of Twain's humor and the flow of the book. The first volume of the autobiography, over 736 pages, was published by the University of California in November 2010, 100 years after his death, as Twain wished. It soon became an unexpected best seller, making Twain one of a very few authors publishing new best-selling volumes in the 19th, 20th, and 21st centuries.
Censorship
Twain's works have been subjected to censorship efforts. According to Stuart (2013), "Leading these banning campaigns, generally, were religious organizations or individuals in positions of influence - not so much working librarians, who had been instilled with that American "library spirit" which honored intellectual freedom (within bounds of course)". In 1905, the Brooklyn Public Library banned both The Adventures of Huckleberry Finn and The Adventures of Tom Sawyer from the children's department because of their language.
Samuel Langhorne Clemens (được biết đến với bút hiệu Mark Twain; 30 tháng 11 năm 1835 - 21 tháng 4 năm 1910) là một nhà văn khôi hài, tiểu thuyết gia và là nhà diễn thuyết nổi tiếng của Mỹ. Ông sinh ra vào chính ngày sao chổi Halley xuất hiện năm 1835 và mất đúng vào lần sao chổi xuất hiện lần sau, năm 1910.
Cuộc đời của Mark Twain
Mark Twain là nhà văn khôi hài bậc nhất của Hoa Kỳ, là tiểu thuyết gia rất sáng tạo và hấp dẫn do nơi sinh của ông thuộc về miền đất được coi là trái tim của Hoa Kỳ, gần vùng biên giới và ngay tại bờ sông Mississippi và con sông lớn này đã nối hai miền bắc và nam.
Mark Twain có tên thật là Sam Langhorne Clemens, chào đời vào ngày 30 tháng 11 năm 1835 tại Florida, thuộc tiểu bang Missouri, và là đứa con thứ sáu trong bảy người con. Cha của Sam là ông John Marshall Clemens là một luật sư, đã rời khỏi tiểu bang Virginia để sang định cư tại Missouri còn bà mẹ Jane Lampton Clemens là người từ tiểu bang Kentucky. Cha mẹ ông gặp nhau khi cha ông dời đến sống ở Missouri và họ cưới nhau vào năm 1823.[4][5] Đây là một gia đình không giàu có nhưng cho các con được sống tự do, thoải mái. Vào thời kỳ đó, cả hai tiểu bang Missouri và Kentucky đều là tiểu bang duy trì chế độ nô lệ. Năm 1821, Missouri được nhận vào Liên Bang Hoa Kỳ.
Khi lên 4 tuổi tức là vào năm 1839, gia đình của Sam Clemens dọn về Hannibal, Missouri,[6] một thị trấn cảng nằm về phía tây trên bờ sông Mississippi. Hannibal cách thành phố lớn Saint Louis 120 dặm về phía bắc. Dân số của thị xã này vào khoảng 1.000 người, một nửa là nô lệ và những người da đen nào không có đủ giấy tờ đều bị bắt. Nhiều người nô lệ da đen bị bán cho các đồn điền thuộc phía Nam trong các tiểu bang như Louisiana, Georgia… Sam Clemens trải qua tuổi trẻ tại thị xã Hannibal, đã từng bơi lội trên sông, chơi đùa trong các cánh rừng hay trên các hòn đảo của dòng sông và đọc các cuốn truyện phiêu lưu mạo hiểm.
Mississippi là một dòng sông rất lớn, nối miền bắc với các thành phố phía nam như Memphis và New Orleans, và do con sông Ohio hội nhập lại, người dân có thể đi tới Cincinnati và các thành phố khác thuộc miền đông. Từ các phong cảnh, kinh nghiệm và kỷ niệm với dòng sông này, tác giả Mark Twain đã viết ra nhiều tác phẩm danh tiếng.
Năm 1847, người cha qua đời khi ông 11 tuổi, Sam Clemens tới học nghề với người anh tên là Orion, người này có một nhà in và một tờ báo. Vào thời bấy giờ, thợ in không phải là một nghề kiếm nhiều tiền, Sam đã từng đi làm công tại nhiều thành phố như Keokuk hay New York, đã mơ tới xứ Nam Mỹ để đi tìm vàng, mơ tới các cách làm giàu nhanh chóng.
Sam Clemens tới học nghề lái tàu với ông Horace Bixby vào năm 1857 và đã ưa thích nghề mới này hơn tất cả các nghề khác đã từng làm trước kia. Vào thời kỳ đó, thuyền trưởng lái tàu trên sông là một người đứng sau bánh lái và nhiều phong cảnh đẹp của dòng sông đã hiện ra trước mắt, thời gian khác nhau trong ngày lại có các cảnh trí khác nhau, với các khúc sông quanh co chứa nhiều phong cảnh thay đổi từ mùa này sang mùa khác. Các kinh nghiệm và kỷ niệm của quãng đời học nghề lái tàu này đã được tác giả Mark Twain mô tả trong cuốn truyện "Đời sống trên dòng sông Mississippi" (Life on the Mississippi). Sam Clemens lấy được bằng lái tàu trên sông vào năm 1859 nhưng rồi Nội chiến Hoa Kỳ đã xảy ra, khiến cho việc lưu thông trên sông Mississippi bị chấm dứt.
Các cuộc du hành
Trong thời Nội Chiến, Sam Clemens đã tham gia vào Lực lượng Quân sự Miền Nam nhưng sau ba tuần lễ, đã đào ngũ, trốn đi theo nghề đào mỏ bạc tại tiểu bang Nebraska, rồi lang thang từ thị xã này qua thành phố kia và cuối cùng tới tiểu bang Nebraska, định cư tại thị xã Virginia City. Sam Clemens bắt đầu viết bài cho tờ báo Territorial Enterprise của thị xã này.
Vào năm 1863, Sam Clemens dùng bút hiệu "Mark Twain", có nghĩa là "sâu 2 tầm", do từ các kỷ niệm lái tàu trên dòng sông Mississippi. Sau lần cãi nhau với chủ bút tờ báo, Mark Twain rời Nebraska và dọn qua tiểu bang California vào mùa xuân năm 1864. Từ năm 1865, danh tiếng đã tới với Mark Twain sau khi ông cho xuất bản cuốn truyện "Con ếch hay nhảy của quận hạt Calaveras" (the Jumping Frog of Calaveras County). Khi công ty Tàu Thủy Thái Bình Dương (the Pacific Steamboat Company) khánh thành tuyến đường thủy giữa thành phố San Francisco và các hải đảo Hawaii, thời bấy giờ còn được gọi là các đảo Sandwich (the Sandwich Islands), Mark Twain được tờ báo The Sacramento Union phái đi làm phóng sự. Mark Twain đã viết một loại bài châm chọc các du khách. Mark Twain đã đưa lối văn đàm thoại (colloquial speech) vào cách hành văn Mỹ và nhờ các truyện ngắn, ông đã nổi danh là một nhà viết văn khôi hài (humorist), chuyên chế giễu các phong tục, tập quán và các định chế của xã hội đương thời và ông được xếp hạng cùng với các nhà văn như Bret Harte, Artemus Ward và Petroleum V. Nasby. Đây là các nhà văn rất nổi tiếng về các câu chuyện dân gian, viết bằng giọng văn có chứa đựng các thổ ngữ và nhiều chi tiết hài hước.
Năm 1867, Mark Twain thực hiện một chuyến du lịch qua châu Âu và miền Đất Thánh Palestine bằng con tàu thủy Quaker City. Các bức thư kể về chuyến du lịch này, gửi cho tờ báo Alta California tại thành phố San Francisco và tờ báo New York Tribune tại thành phố New York, được gom lại và xuất bản vào năm 1869 thành cuốn truyện "Các kẻ ngây thơ ở nước ngoài" (The Innocents Abroad). Qua cuốn này, Mark Twain đã chế giễu sự điên khùng của nhiều du khách Mỹ đã phải băng qua đại dương để đi coi các ngôi mộ của những người đã chết trong khi còn rất nhiều thứ đang sống, đáng coi hơn tại Hoa Kỳ. Tác giả Mark Twain cũng viết khôi hài về các cảnh nhìn thấy, về các tập quán nghịch lý của các quốc gia đã đi qua và so sánh Hoa Kỳ là một đất nước sống động, đang phát triển, trái ngược với châu Âu là một miền đất đang thoái hóa, suy tàn. Tác phẩm của ông đã khiến ông nổi tiếng và được nhiều người tôn trọng, đồng thời các nhà văn Miền Tây Hoa Kỳ không còn bị coi thường như trước kia.
Kết hôn
Do là một nhà văn nổi tiếng, Mark Twain kết hôn vào năm 1870 với cô Olivia Langdon, thuộc một gia đình giàu có và danh giá. Các kỷ niệm và cách tán tỉnh người đẹp của thời kỳ này được lưu dấu trong các bức thư mà Mark Twain viết cho Olivia và cho các bạn của cô nàng, rồi về sau thể hiện qua lối ve vãn của Tom đối với Becky trong tác phẩm "Tom Sawyer". Sau đám cưới 5 năm, Mark Twain rời gia đình về thành phố Elmira, thuộc tiểu bang New York, rồi dọn sang cư ngụ tại thành phố Hartford thuộc tiểu bang Connecticut vào năm 1871. Tại nơi sau này đã ra đời các người con của Mark Twain: con trai Langdon chết non vào năm 1872 do bệnh bạch hầu lúc 19 tháng tuổi, sau đó là ba cô con gái Susy, Clara và Jean, chào đời trong các năm từ 1872 tới 1880. Vào năm 1874, gia đình Mark Twain dọn về một căn nhà sang trọng 19 phòng tại Hartford.
Tại thành phố Hartford, Mark Twain đã làm quen được một số nhân vật trong giới văn học, trong số này có William Dean Howells là một tác giả danh tiếng và chủ nhiệm của tờ nguyệt san "The Atlantic Monthly". Howells đã sớm nhận ra tài năng hài hước của Mark Twain, ông đã khuyến khích nhà văn trẻ phát triển biệt tài đó bằng cách cố vấn và trợ giúp cho tờ nguyệt san Atlantic.
Khó khăn về tài chính
Vào thập niên 1880, Mark Twain đã thành lập và điều hành một công ty xuất bản cho riêng mình cũng như tìm cách đầu tư vào vài phạm vi thương mại khác, đặc biệt là việc chế tạo máy in do người phát minh tên là Paige. Trong các năm từ 1881 tới 1894, Mark Twain đã lỗ vốn gần 200,000 mỹ kim đầu tư vào thứ máy in kể trên, vì các thay đổi về kiểu mẫu, đặc tính đã đưa tới thất bại. Tháng 4 năm 1894, công ty ấn loát của Mark Twain phải tuyên bố phá sản rồi từ tháng 1 năm 1895, nhà văn bị ô danh vì không trả được nợ. Nhưng nhà văn đã tìm cách phục hồi tài sản bằng cách đi diễn thuyết, có khi thu được 1,000 đô la Mỹ mỗi lần và ông đã từng thực hiện nhiều chuyến đi được quảng cáo rầm rộ, tới cả các thành phố xa xôi thuộc Ấn Độ, Nam Mỹ và châu Úc. Mark Twain kết bạn với các nhân vật danh tiếng, giàu có như Andrew Carnegie, William Rockfeller và được trao tặng các văn bằng danh dự tại Đại học Yale vào năm 1901, Đại học Missouri vào năm 1902 và Đại học Oxford vào năm 1907. Tác giả Mark Twain là một nhân vật quốc tế, thường mặc bộ âu phục màu trắng mang vẻ phô trương, hút thuốc xì gà, với các bài nói chuyện hàm chứa nhiều chỉ trích xã hội một cách cay đắng và các bài văn này về sau được phổ biến qua các tác phẩm "Người ngồi trong bóng tối" (The Person sitting in the Darkness, 1901) và "Độc Thoại của Vua Leopold" (King Leopold 's Soliloquy, 1905).
Sau khi đã phục hồi được các vấn đề tài chính vào năm 1898, Mark Twain lại gặp các thảm cảnh trong đời sống gia đình. Người con gái lớn nhất Susy qua đời vào năm 1896 vì bệnh đau màng óc trong khi cha mẹ và em Clara đang ở nước ngoài. Năm 1903, Mark Twain bán đi ngôi nhà thân thương tại Hartford vì những kỷ niệm về Susy. Tới ngày 5 tháng 6 năm 1904, bà vợ Olivia cũng lìa đời vì bệnh tim rồi người con gái út tên là Jean, trước kia mắc bệnh kinh phong, cũng chết vào ngày 24 tháng 12 năm 1909.
Mặc dù các khó khăn tài chính và thảm cảnh gia đình trong các năm cuối đời, Mark Twain vẫn thu xếp để viết văn. Các tác phẩm cuối đời của ông gồm "Người Mỹ đòi quyền lợi" (The American Claimant, 1892) viết về một nhân vật không thực tế là đại tá Mulberry Sellers. Cuốn tiểu thuyết này được căn cứ vào vở kịch không thành công mà tác giả đã soạn ra cùng với nhà phê bình William Dean Howells vào năm 1883. Một tiểu thuyết trinh thám khác có tên là "Bi Kịch của Pudd'nhead Wilson" (The Tragedy of Pudd'nhead Wilson, 1894) bàn tới thành kiến chủng tộc (racial prejudice), một vấn đề quan trọng của xã hội Mỹ. "Nhớ về Joan of Arc" (Personal Recollections of Joan of Arc, 1896) là một cuốn tiểu sử (biography) dựa vào các tài liệu lịch sử. Mark Twain cũng kể lại những kinh nghiệm trong các chuyến đi diễn thuyết tại nước ngoài vào năm 1895, 1896 qua cuốn tiểu thuyết "Theo Đường Xích Đạo" (Following the Equator, 1897) trong khi cuốn truyện ngắn "Kẻ tham nhũng tại Hadleburg" (The Man that Corrupted Hadleburg, 1899) đã chế giễu các nhà lãnh đạo tự phụ của một thành phố. Các tác phẩm của Mark Twain càng về sau, càng mất dần tính khôi hài của thời tuổi trẻ và bộc lộ cách nhìn bi quan hơn do tác giả nghi ngờ các loại tôn giáo, do tác giả nhận ra các động lực chính của con người là lòng ích kỷ.
Qua đời
Đại Văn Hào Mark Twain qua đời vì bệnh tim vào ngày 21 tháng 4 năm 1910, để lại nhiều bản thảo kể cả một cuốn tự thuật lớn và dở dang. Bản thảo của một tác phẩm bi quan xuất bản vào năm 1916 có tên là "Người xa lạ bí mật" (The Mysterious Stranger) đã mô tả cuộc viếng thăm của quỷ Sa Tăng tới một ngôi làng thuộc nước Áo vào thời Trung Cổ.
Dù cho thất vọng trước cuộc đời, Đại Văn Hào Mark Twain vẫn nổi danh là một nhà văn khôi hài bởi vì ông đã nhìn thấy trong các hình ảnh rực rỡ và lãng mạn của xã hội, các tập quán và định chế giả hiệu, có gian ý, và ông đã dùng cách diễn tả quá đáng một cách hữu hiệu để công kích các thói đạo đức giả, các thái độ tự mãn của người đời, các bất công của xã hội. Ngoài các tác phẩm đặc sắc, một trong các đóng góp lớn lao của Đại Văn Hào Mark Twain là cách hành văn đặc biệt Mỹ, khác hẳn lối viết văn của các tác giả người Anh. Mark Twain là một trong các nhà văn Mỹ hạng nhất, một bậc thầy về ngôn ngữ theo hình thức tiêu chuẩn, chứa đựng thứ tiếng địa phương của Miền Tây Hoa Kỳ. Thể văn buông lỏng (loose rhythm of the language) trong các tác phẩm của Mark Twain đã cho người đọc cảm giác về lời nói thực sự (real speech) và lối hành văn hiện thực này đã ảnh hưởng tới nhiều nhà văn Mỹ khác, khiến cho Đại Văn Hào Ernest Hemingway đã có lần xác nhận rằng: "Toàn bộ nền văn học hiện đại của Hoa Kỳ bắt nguồn từ một cuốn tiểu thuyết có tên là Huckleberry Finn. Không gì có thể sánh bằng nó cả trước lẫn sau nó".
Sự nghiệp sáng tác
Mark Twain là một nhà văn trào phúng nổi tiếng của Mỹ. Những tác phẩm của ông, với tính chất châm biếm sâu sắc, với những nét miêu tả tâm lý xã hội cực kỳ khéo léo, đã trở thành những vũ khí sắc bén đấu tranh chống sự áp bức thống trị của bọn cầm quyền phong kiến tư bản, nhất là chống cái chính sách dã man phân biệt chủng tộc đối với người da đen ở Mỹ.
Con đường đến với văn học của Twain đến nay vẫn không khỏi khiến người ta ngạc nhiên, khởi đầu bằng một tác phẩm hài hước có tựa đề "The Celebrated Jumping Frog of Calaveras County" (Con ếch nhảy trứ danh ở Calaveras). Dù ngày nay đọc lại, tác phẩm đó không thể kiếm nổi của độc giả một nụ cười nhưng lúc bây giờ, "Con ếch nhảy..." đã giúp ông trở nên nổi tiếng chỉ sau một đêm. Tiếp đó là những chuyến ngao du khắp đất nước với những buổi nói chuyện trước những cử tọa chật kín, ông đã khiến khán giả cười vỡ bụng bằng khiếu nói chuyện hài hước và thông minh của mình.
Mark Twain đã đưa lối văn đàm thoại vào cách hành văn Mỹ và nhờ các truyện ngắn, ông đã nổi danh là một nhà viết văn khôi hài, chuyên chế giễu các phong tục, tập quán và các định chế của xã hội đương thời.
Trong 20 năm trường sống tại thành phố Hartford hay tại Quarry Farm gần thành phố Elmira, New York, Mark Twain đã viết rất nhiều và các bài viết được phổ biến qua các tạp chí văn học xuất bản tại hai thành phố Boston và New York.
Sau cuốn "Sống thiếu thốn" (Roughing It) kể về cuộc đời của một người thợ mỏ và một nhà báo, cuốn tiểu thuyết đầu tiên của Mark Twain là "Thời Kỳ Vàng Son" (The Gilded Age, 1873). Tác giả đã viết cuốn này chung với Charles Dudley Warner, một người bạn và một nhà văn sống tại Hartford. Cuốn "Thời Kỳ Vàng Son" nói về các thập niên sau Cuộc Nội Chiến qua đó tác giả châm chọc tính ích kỷ và các cách kiếm tiền phổ thông của thời bấy giờ.
"Những cuộc phiêu lưu của Tom Sawyer" (The Adventures of Tom Sawyer, 1876) được coi là hồi ký của Mark Twain và tác giả mô tả Tom Sawyer, anh bạn Huck Finn và tên gian ác Injun Joe cũng như làng St. Petersburg nhờ các kỷ niệm sống tại Hannibal khi trước.
"Đi nước ngoài" (A Tramp Abroad, 1880) được viết ra từ chuyến du lịch châu Âu của tác giả vào năm 1878. Cuốn truyện này kể lại các chuyến đi qua các nước Đức, Thụy Sĩ và Ý và qua đó, tác giả đã pha trộn các truyền thuyết, chuyện kể, chuyện khôi hài và các nhân vật địa phương để chế giễu nhẹ nhàng các sách du lịch và nền văn hóa tại châu Âu.
"Hoàng Tử và kẻ nghèo" (The Prince and the Pauper, 1882) dùng khung cảnh nước Anh vào năm 1550, mô tả sự trao đổi nhân dạng giữa Hoàng Tử Edward-6 của nước Anh và đứa trẻ nghèo hèn tên là Tom Canty. Cuốn truyện này đã làm vừa lòng một số độc giả thuộc vùng Tân Anh Cát Lợi nhưng một số người khác lại bất mãn vì họ ưa thích loại truyện đã xuất bản trước kia.
"Đời sống trên dòng sông Mississippi" (Life on the Mississippi, 1883) mô tả về lịch sử, truyền thuyết, khung cảnh, con người của các con tàu thủy, của các thành phố dọc theo con sông Mississippi. Tác giả Mark Twain đã kể rõ về những ngày lái tàu của mình khi trước từ chương 4 tới chương 17. Các chương này trước kia đã được phổ biến trên tờ nguyệt san Atlantic vào năm 1875 qua loạt bài "Thời xưa trên dòng sông Mississippi" (Old Times on the Mississippi).
"Các cuộc phiêu lưu của Huckleberry Finn" (The Adventures of Huckleberry Finn) được coi là tác phẩm danh tiếng nhất của Mark Twain, được xuất bản tại nước Anh vào năm 1884 và Hoa Kỳ vào năm 1885, và là phần tiếp của cuốn "Tom Sawyer". Cuốn truyện này mô tả các cuộc phiêu lưu của hai đứa trẻ trốn nhà, là Huck Finn và một em nô lệ da đen tên là Jim. Tom Sawyer cũng xuất hiện lại trong một số chương với trò khôi hài cố hữu. Trong truyện, Mark Twain đã dùng thứ ngôn ngữ hiện thực (realistic language) thêm vào là nhiều loại thổ ngữ (dialects) làm cho sống động các nhân vật. Các lối hành xử thiếu đạo đức, lời nói vô hạnh nhất thời của nhân vật Huck Finn và cách dùng văn phạm thiếu thận trọng của tác giả trong tác phẩm, đã làm cho một số độc giả bất mãn. Thư viện công lập Free Public Library đã cấm cuốn truyện này vào năm 1885. Ngoài ra, một số độc giả còn phản đối Mark Twain vì cho rằng ông đã chấp nhận chế độ nô lệ, lời văn mang tính kỳ thị và đã dùng chữ "nigger" (kẻ nô lệ dơ bẩn). Thực ra đối với thời bấy giờ, Mark Twain là một người tiến bộ về vấn đề chủng tộc và các chủ đề sâu xa viết về Huckleberry Finn đã bàn tới sự bình đẳng căn bản và khát vọng toàn cầu của mọi người thuộc mọi chủng tộc.
Cuối cùng, tác phẩm "Người Mỹ trong Triều Đình của Vua Arthur" (A Connecticut Yankee in King Arthur's Court, 1889) đã trình bày một nhân vật khác nhiều màu sắc. Đây là người đốc công trong xưởng kim loại từ Hartford, Connecticut, tên là Hank Morgan. Nhờ quỷ thuật, Morgan thấy mình được sống tại nước Anh vào khoảng năm 500 sau Công nguyên, nên đã quyết định cải tổ xã hội Anh bằng cách đưa vào đó các lợi ích về kinh tế, tri thức và đạo đức của các năm 1800. Nhưng trước các cải cách và hoạt động từ thiện, đám đông quần chúng ngu dốt, cố vấn do giới Hiệp Sĩ và Tu Sĩ mê tín, đã nổi lên lật đổ Nhà Vua nước Anh. Qua các sự kiện xảy ra trong truyện, tác giả đã gián tiếp chế nhạo các thái độ tôn kính của một số tác giả đối với các Hiệp Sĩ Bàn Tròn, đồng thời Mark Twain cũng đưa ra một số câu hỏi về giá trị của nền văn hóa đương thời tại Hoa Kỳ.
Đánh giá về Mark Twain
Với những tiểu thuyết đặc sắc và những nhân vật sống động cống hiến cho nền văn học Mỹ, Mark Twain xứng đáng là vì tinh tú đầu tiên của nền văn học hiện đại nước này. Mark Twain tên thật là Samuel Langhorne Clemens. Ông sinh năm 1835 và mất năm 1910. Điều kỳ lạ là vào năm nhà văn ra đời, sao chổi Halley rực sáng trên bầu trời Florida và khi ông mất, năm 1910, sao chổi Halley lại một lần nữa vẫy cái đuôi sáng lòa của mình trên nền trời xanh thẳm. Như một ngôi sao với thứ ánh sáng rực rỡ quệt ngang qua bầu trời, Mark Twain đến nay vẫn được coi là ngôi sao sáng nhất trong giới những người cầm bút trên văn đàn Mỹ. Trong cuốn tiểu sử mới nhất có tựa đề Mark Twain: a Life (Mark Twain - một cuộc đời), tác giả Ron Powers viết: "Mark Twain đã làm thay đổi cách nghe nhìn của người Mỹ, ông chính là một Lincoln trong văn học". Ông đã trả lại cho nước Mỹ ngôn ngữ và giọng điệu của con người bản xứ nước này, không phải bằng lối giễu nhại hay châm biếm mà bằng thứ văn học tinh tế và đầy chất hài hước. Bố mẹ Clemens là cư dân bang Virginia nhưng ông được sinh ra tại Florida, trong một gia cảnh khá chật vật, túng thiếu. Năm 1839, gia đình ông chuyển đến sống tại Hannibal, thành phố nhỏ nằm cạnh dòng sông Mississippi. Cha mất sớm, nhà văn tương lai phải bỏ học và theo nghề lái tàu kiếm sống. Khi cuộc nội chiến bùng nổ, nhà văn bỏ tàu, bỏ sông nước trôi dạt theo cuộc sống phiêu lưu ở những dãy núi miền Tây nước Mỹ. Nhưng những ngày tháng lênh đênh trên tàu đã để lại cho ông những ấn tượng sâu sắc, trở thành nguồn cảm hứng để nhà văn viết nên những kiệt tác như "Những cuộc phiêu lưu của Tom Sawyer" (The Adventures of Tom Sawyer -1876), "Cuộc sống trên sông Mississippi" (Life on the Mississippi - 1883) và "Những cuộc phiêu lưu của Huckleberry Finn" (The Adventures of Huckleberry Finn - 1884). Những mỏ vàng, mỏ bạc ở miền viễn Tây đã quyến rũ giấc mơ làm giàu của Clemens nhưng vận may không mỉm cười với ông. Nhà văn tương lai rách rưới và bụi bặm đến nỗi khi đến nộp đơn xin làm phóng viên ở một tòa soạn báo, Clemens trông giống một tên ma cà bông hơn là một người có khả năng cầm bút. Sau khi đã định hình được một phong cách báo chí cho riêng mình, cái tên cúng cơm Samuel Clemens được đổi thành Mark Twain. Bút danh này xưa nay vẫn gây tranh cãi trong giới học giả nghiên cứu về cuộc đời và sự nghiệp của nhà văn. Có hai giả thuyết chính. Giả thuyết thứ nhất cho rằng, Mark Twain có nghĩa là "mark two" - chỉ mực nước khoảng 2 sải (tương đương với 3,7m) - một thuật ngữ mà những người dò sông biển thường dùng để báo tin cho nhau, chỉ đường đi an toàn. Giả thuyết thứ hai giải thích, bút danh này bắt nguồn từ những ngày lang bạt kỳ hồ ở miền Tây của nhà văn. Lúc đó, ông thường vào quán, gọi liền hai cút rượu và bảo người phục vụ đánh dấu "Mark twain" vào hóa đơn của mình. Nhưng trong một tài liệu, nhà văn viết: "Người thuyền trưởng già, dù chẳng giỏi giang và hay chữ gì nhiều nhưng ông thường sử dụng ký tự MARK TWAIN để thông tin về tình hình sông nước. Những thông tin này cực kỳ chính xác và có giá trị, nó có nghĩa là an toàn, không nguy hiểm...". Con đường đến với văn học của Twain đến nay vẫn không khỏi khiến người ta ngạc nhiên, khởi đầu bằng một tác phẩm hài hước có tựa đề "The Celebrated Jumping Frog of Calaveras County" (Con ếch nhảy trứ danh ở Calaveras). Dù ngày nay đọc lại, tác phẩm đó không thể kiếm nổi của độc giả một nụ cười nhưng lúc bây giờ, "Con ếch nhảy... " đã giúp ông trở nên nổi tiếng chỉ sau một đêm. Tiếp đó là những chuyến ngao du khắp đất nước với những buổi nói chuyện trước những cử tọa chật kín, ông đã khiến khán giả cười vỡ bụng bằng khiếu nói chuyện hài hước và thông minh của mình.
No comments:
Post a Comment