The Beach Boys là ban nhạc rock người Mỹ thành lập năm 1961 tại Hawthorne, California. Ban nhạc được thành lập bởi 3 anh em nhà Wilson (Carl, Brian và Dennis), người anh họ Mike Love và người bạn thân với họ, Al Jardine. Brian Wilson là thủ lĩnh, sáng tác, hòa âm và sản xuất cho cả ban nhạc ngay từ những album và đĩa đơn đầu tiên. Ban đầu, The Beach Boys được quản lý bởi Murry, cha của gia đình Wilson. Sau khi ký hợp đồng thu âm với Capitol Records vào giữa năm 1962, các chàng trai nhà Wilson đã viết tới hơn 20 ca khúc hit, trong đó có "Surfin' Safari", "Surfin' USA", "Surfer Girl", "Little Deuce Coupe", "Be True to Your School", "In My Room", "Fun, Fun, Fun", "I Get Around", "Dance Dance Dance", "Help Me Rhonda" và "California Girls".
Các ca khúc biến ban nhạc trở thành hiện tượng lúc bấy giờ và giúp họ nhanh chóng nổi tiếng. Vượt qua biên giới California, họ nhanh chóng chiếm được cảm tình của cả nước Mỹ bằng các tour diễn. Tới giữa những năm 60, The Beach Boys được định hình dưới định hướng hoàn toàn của Brian Wilson. Năm 1966, Brian thực hiện album huyền thoại Pet Sounds (đứng thứ 2 trong danh sách "500 album vĩ đại nhất" của tạp chí Rolling Stone), cùng với đó là sáng tác nổi tiếng "Good Vibrations" (đứng thứ 6 trong danh sách "500 bài hát vĩ đại nhất" cùng của tạp chí trên) đưa ban nhạc vào hàng ngũ những nghệ sĩ xuất sắc nhất của lịch sử âm nhạc. The Beach Boys thường được gọi là "ban nhạc của nước Mỹ". Allmusic gọi The Beach Boys là "Rock band hoàn thiện nhất, ban nhạc đầu tiên của nước Mỹ, và cũng là ban nhạc xuất sắc nhất."
Friday, October 28, 2016
Beach Boys
Tờ Rolling Stone xếp The Beach Boys ở vị trí 12 trong danh sách "100 Nghệ sĩ vĩ đại nhất" vào năm 2004, vị trí cao nhất cho một ban nhạc rock từ Mỹ. Theo một số liệu không chính thức, ban nhạc đã bán được hơn 100 triệu đĩa kể từ năm 1961. Brian Wilson, Carl Wilson, Dennis Wilson, Mike Love, và Al Jardine đều được vinh danh ở Đại sảnh Danh vọng Rock and Roll vào năm 1988. Âm nhạc của Beach Boys, gắn liền với cái tài soạn nhạc của Brian Wilson, được xem như là cột xương sống nếu không nói là linh hồn của nhóm. Brian Wilson nổi tiếng là người có tánh tình bất thường, bị chứng trầm cảm kinh niên. Nhưng những vấn đề tâm lý đó ít khi nào được thể hiện trong bài hát. Ngược lại, việc tạo dựng một thế giới an lành tựa như là một phương pháp trị liệu, một liều thuốc an thần đối với một kẻ luôn bị dằn vặt ám ảnh.
(1962-1964)
Tháng 2.1962, Jardine rời khỏi nhóm và được thay thế bởi David Marks. Ngày 19.4 tại Western Studio, họ tiếp tục thu âm thêm 2 single: “Lonely Sea” và “409”, đồng thời ghi âm lại bài “Surfin' Safari”. Việc quảng bá các demo single mới này, đã tạo nhiều ấn tượng tốt dẫn tới việc ký hợp đồng 7 năm với hãng Capitol Records vào tháng 6. Đến tháng 11, album đầu tay “Surfin' Safari” đã ra đời, đạt hạng 32 trên bảng US Billboard. Tháng 3.1963, nhóm tiếp tục phát hành album kế tiếp “Surfin' USA”, với sự chú ý gia tăng nhiều hơn các nhạc cụ và tính chất Surf Rock, nên cũng được giới trẻ quan tâm nhiều hơn, đạt được hạng 2 trên bảng Billboard, đồng thời đưa tên tuổi của nhóm lên tầm quốc gia. Tuy nhiên trước đó 5 ngày, Brian lại cho sản xuất single “Surf City”, viết riêng cho cặp song ca Jan và Dean. “Surf City” lại chiếm ngay hạng 1 của bảng Billboard. Điều này làm cho Murry không vui, vì lẽ ra Brian phải ưu tiên cho Beach Boys hưởng danh dự đó trước. Cuối năm 1963, sau khi nghe được bài “Be My Baby” của Ronettes, với kỹ thuật âm thanh Wall of Sound của Phil Spector, Brian đã hoàn toàn bị mê hoặc, từ đó trở đi, phương pháp ghi âm của anh đã đi theo hướng mới: công phu, kỹ càng, điêu luyện, sử dụng nhiều bè phức hợp với nhiều loại nhạc cụ hơn.
Cũng trong năm này, để chuẩn bị cho tour diễn ở vùng Trung - Tây nước Mỹ, Jardine đã quay trở lại nhóm theo yêu cầu của Brian, nhờ đó anh rảnh tay tập trung cho sáng tác và ghi âm. Trong khi đội hình chính của Beach Boys đi lưu diễn thì Brian ở nhà, nhờ một số thành viên trong ban Wrecking Crew để chơi nhạc và thu âm sẵn cho phần nhạc. Album “Surfer Girl” và “Little Deuce Coupe” đã ra đời theo cách đó. Chuyến lưu diễn tiếp theo ở Úc vào đầu năm 1964 cũng rất thành công, nhưng sau đó cả nhóm phải quay về Mỹ để đối đầu với “cuộc xâm lăng của người Anh”, bởi sự xuất hiện của “The Beatles” trên Ed Sullivan Show. Nhà sản xuất đã hối thúc Beach Boys hoàn thành sớm album mới “Shut Down Volume 2”, để đối phó với dư âm của “cuộc xâm lăng” nhưng sự thành công khá khiêm tốn. Thế nhưng, album tiếp theo “All Summer Long” đã đứng hạng 4 trên bảng Billboard 200 charts. Tóm lại, The Beach Boys là một trong vài nhóm hiếm hoi đã đứng vững sau cuộc càn quét của The Beatles, với những bài hát theo phong cách Surf cộng với văn hóa lướt ván, chơi xe của giới trẻ thời đó. Họ đã trở thành ngôi sao ở Mỹ, Anh, Úc và một số nước khác.
(1965-1967)
Do lạm dụng thuốc kích thích, Brian bắt đầu có những bất ổn về thần kinh, do đó anh tuyên bố rút khỏi các tour diễn để tập trung cho sáng tác và thu âm. Glen Campbell thay thế anh trong dàn nhạc, sau đó Glen lại được thay bằng Bruce Johnston. Lúc này, nhóm bắt đầu thiên về những thể loại nhạc đa dạng hơn ngoài Surf Rock. Do vậy, trong LP “The Beach Boys Today!”, họ bắt đầu dùng nhiều guitar hơn và chuyển thành nhạc Pop. Tháng 6.1965, nhóm phát hành album “Summer Days (And Summer Nights!!)”, trong đó có single “Help Me, Rhonda” đã chiếm hạng 1, lật đổ được bài “Ticket to Ride” của The Beatles. Năm 1966, The Beach Boys cho ra đời hai tuyệt phẩm âm nhạc là “Pet Sounds” và
“Good Vibrations”, với phong cách Psychedelic Rock nhưng sử dụng nhiều nhạc cụ độc đáo và cách hòa âm phức tạp, nhiều tầng nhiều lớp, kỹ thuật âm thanh hiện đại và mang tính cách mạng cao. Đặc biệt, họ sử dụng một nhạc cụ điện từ không dây có tên gọi là Tannerin (là một phiên bản dễ chơi hơn của Theremin). Trong đó, Brian đã trở thành bậc thầy trong kỹ thuật phối âm, sắp xếp tổng phổ. Tuy nhiên, dự án “Smile” đầy tham vọng tiếp theo đã phải tạm ngưng, vì tình trạng của Brian ngày càng tồi tệ hơn, do anh dùng chất kích thích. Thiếu sự lãnh đạo của Brian, mặc dù những người còn lại cố làm tiếp nhưng đến năm 1972, phải ngưng hẳn ý định sản xuất album “Smile” vì không làm nổi. Phải đến những năm 2000, khi Brian cộng tác tích cực lại với nhóm, thì mới hoàn tất được album này và phát hành năm 2004.
Vào năm 1966, Brian Wilson đang trên đường lưu diễn với nhóm Beach Boys, đột ngột tách ra riêng, và làm việc một mình trên album mang tựa đề Pet Sounds. Ngoài việc thay đổi phong cách sáng tác, Brian Wilson còn bắt tay vào việc thử nghiệm âm thanh, xen kẽ ca khúc với nhạc không lời, lồng thêm nhiều tiếng động tự nhiên, sử dụng các nhạc khí ít khi nào được sử dụng trong nhạc rock thời bấy giờ. Kết quả là Pet Sounds (một trong những tập nhạc tiên phong của thể loại album concept) trở thành một tập nhạc để đời, nâng tầm vóc của nhạc rock lên một độ cao mới. Tập nhạc này thường được giới chuyên gia nhạc rock Tây phương xếp vào danh sách 10 album quan trọng nhất mọi thời đại. Khi được nghe album này phát hành vào năm 1966, Paul McCartney của nhóm The Beatles phải lắc đầu chịu thua. Paul McCartney tuyên bố là album này là tập nhạc hay nhất từ trước tới nay và nhạc phẩm God Only Knows do Brian Wilson sáng tác là ca khúc tuyệt vời nhất của làng âm nhạc. Điều đó gợi hứng cho nhóm Beatles một năm sau ghi âm cuộn album để đời của họ, mang tựa đề Sgt. Pepper's Lonely Hearts Club Band, phát hành vào năm 1967. Tuy rất thịnh hành tại Anh Mỹ, nhưng uy tín của The Beach Boys bắt đầu lu mờ từ giữa thập niên 1970 trở đi, một phần vì trạng thái tâm thần của Brian Wilson khiến cho anh ít còn sáng tác và tham gia các vòng lưu diễn.
Một phần vì những tranh chấp nội bộ giữa hai giọng ca chính là Brian Wilson và Mike Love. Các hoạt động của nhóm Beach Boys vì thế mà trở nên thất thường, các bản nhạc sau cũng không còn ăn khách như trước vì lối sáng tác của các thành viên khác không sánh bằng tài nghệ của thành viên quan trọng là Brian Wilson. Dù vậy, tính đến nay, nhóm này đã bán được hơn 100 triệu album trên toàn thế giới kể từ khi được thành lập. Sau cuộc gặp gỡ với Mahesh Yogi tại UNICEF Variety Gala ở Paris, Love tháp tùng cùng The Beatles và Donovan du hành Ấn Độ hai tháng, để nghe Yogi thuyết giảng. Kết quả là album “Friends” ra đời, mang tính thần bí siêu nghiệm và không mấy thành công. Vào giữa năm 1968, Brian phải vào viện để chữa bệnh, nên các thành viên còn lại phải tự sáng tác và sản xuất. Album “20/20” (1969) phát hành có nhiều thể loại nhạc khác nhau, kể cả Hard Rock, Valse. Họ làm tiếp 2 album với Capitol để kết thúc hợp đồng, đó là “Add Some Music” và “Reverberation”. Thời gian này, người cha Murry đã rút lui khỏi vị trí quản lý, được thay thế bởi hai người quản lý mới là Nick Grillo và David Anderle. Họ cũng chấm dứt hợp đồng với Capitol Records sau một vụ kiện tụng bản quyền, và ký với Reprise hợp đồng thu âm mới. Như được tiếp thêm năng lượng với Reprise, nhóm đã phát hành “Sunflower” vào năm 1970, được dư luận khen ngợi với nhiều sáng tác mới của Brian. Sau đó, Jack Rieley trở thành người quản lý mới, anh này tham gia viết cả lời một số ca khúc; còn Carl Wilson, dần dần trở thành lãnh đạo của nhóm thay cho Brian.
Tháng 2.1972, nhóm có thêm hai thành viên mới là Ricky Fataar và Blondie Chaplin, mang lại một số âm thanh mới mẻ cho các album tiếp theo như: “Carl and the Passions”, “Holland”, “The Beach Boys in Concert”. Cuối năm 1973, Rieley ở lại Hà Lan và từ chức quản lý; Chaplin cũng rời nhóm sau khi cãi nhau với Steve Love. Nhà tư vấn của nhóm là James William Guercio trở thành người quản lý mới. Hai album tiếp theo: “15 Big Ones” (1976) và “Love You” (1977), có sự đóng góp chủ yếu của Brian với nhiều bài hát mới và một số bài cũ.Ban nhạc Beach Boys đã nhiều lần tái hợp. Vào giữa thập niên 1980, nhóm này ăn khách trở lại với nhạc phẩm Kokomo và phiên bản mới của bài California Dreamin’, một sáng tác (1965) của nhóm The Mamas and the Papas. Nhưng vào năm 1988, ca sĩ kiêm tác giả Brian Wilson đoạn tuyệt hẳn với ban nhạc. Lần tái hợp thứ nhì của nhóm là vào năm 2006, khi các thành viên còn sống họp mặt lại nhân dịp 40 năm tập nhạc Pet Sounds.Lần thứ ba The Beach Boys tái hợp là vào tháng 6 năm 2012 khi cả nhóm sẽ bắt đầu vòng lưu diễn quốc tế. Dù năm chìm bảy nổi, dù các thành viên có thay đổi, nhưng có người cho rằng The Beach Boys vẫn sống chừng nào Brian Wilson vẫn còn. Điều này có lẽ cũng đúng, bởi vì tác giả này đã sáng tác hầu hết các ca khúc kinh điển của nhóm, gieo vào lòng người những điệu ru lướt sóng thời gian trong tiếng vang mùa hè bất tận.
Subscribe to:
Post Comments (Atom)
No comments:
Post a Comment