Tuesday, April 21, 2015

Christian rock


Christian rock is a form of rock music played by individuals and bands whose members are Christians and who often focus the lyrics on matters concerned with the Christian faith. The extent to which their lyrics are explicitly Christian varies between bands. Many bands who perform Christian rock have ties to the contemporary Christian music labels, media outlets, and festivals, while other bands are independent.


Christian response to rock music (1950s–1960s)
Rock music was not viewed favorably by most traditional and fundamentalist Christians when it became popular with young people from the 1950s, although early rock music was often influenced by country and gospel music. Religious people in many regions of the United States did not want their children exposed to music with unruly, impassioned vocals, loud guitar riffs and jarring, hypnotic rhythms. Rock and roll differed from the norm, and thus it was seen as a threat. Often the music was overtly sexual in nature, as in the case of Elvis Presley, who became controversial and massively popular partly for his suggestive stage antics and dancing. However, Elvis was a religious person who even released a gospel album: Peace in the Valley. Individual Christians may have listened to or even performed rock music in many cases, but it was seen as anathema to conservative church establishments, particularly in the American South. He Touched Me was a 1972 gospel music album by Elvis Presley which sold over 1 million copies in the US alone and earned Presley his second of three Grammy Awards. Not counting compilations, it was his third and final album devoted exclusively to gospel music. The song "He Touched Me" was written in 1963 by Bill Gaither, an American singer and songwriter of southern gospel and Contemporary Christian music. In the 1960s, rock music developed artistically, attained worldwide popularity and became associated with the radical counterculture, firmly alienating many Christians. In 1966 The Beatles, regarded as one of the most popular and influential rock bands of their era, ran into trouble with many of their American fans when John Lennon jokingly offered his opinion that Christianity was dying and that the Beatles were "more popular than Jesus now". The romantic, melodic rock songs of the band's early career had formerly been viewed as relatively inoffensive, but after the remark, churches nationwide organized Beatles record burnings and Lennon was forced to apologize. Subsequently, the Beatles and most rock musicians experimented with a more complex, psychedelic style of music, that frequently used anti-establishment, drug related, or sexual lyrics, while The Rolling Stones sang "Sympathy for the Devil", a song openly written from the point of view of Satan. This further increased the Christian opposition to rock music. As the decade continued, the Vietnam War, the Civil Rights Movement, the Paris student riots and other events served as catalysts for youth activism and political withdrawal or protest, which became associated with rock bands, whether or not they were openly political. Moreover, many saw the music as promoting a lifestyle of promiscuous "sex, drugs and rock and roll", also reflected in the behavior of many rock stars. However, there was growing recognition of the diverse musical and ideological potential of rock. Countless new bands sprang up in the mid-to-late 1960s, as rock displaced older, smoother pop styles to become the dominant form of pop music, a position it would enjoy almost continuously until the end of the 20th century, when hip-hop finally eclipsed it in sales.

Roots (late 1960s–1980s)
Among the first bands that played Christian rock was The Crusaders, a Southern Californian garage rock band, whose November 1966 Tower Records album Make a Joyful Noise with Drums and Guitars is considered one of the first gospel rock releases, or even "the first record of Christian rock", and Mind Garage, "arguably the first band of its kind", whose 1967 Electric Liturgy was recorded in 1969 at RCA's "Nashville Sound" studio. Both of these recordings were preceded by the rockabilly praise LP I Like God's Style, written and performed by one 16 year old Isabel Baker and released on the private Wicheta, KS. Romco label in 1965, which slipped into obscurity before being rediscovered around 2007. Larry Norman, often described as the "father of Christian rock music", and in his later years "the Grandfather of Christian rock", who, in 1969 recorded and released Upon This Rock, "the first commercially released Jesus rock album", challenged a view held by some conservative Christians (predominantly fundamentalists) that rock music was anti-Christian. One of his songs, "Why Should the Devil Have All the Good Music?" summarized his attitude and his quest to pioneer Christian rock music. A cover version of Larry Norman's Rapture-themed "I Wish We'd All Been Ready" appears in the Evangelical Christian feature film A Thief in the Night and appeared on Cliff Richard's Christian album Small Corners along with "Why Should the Devil Have All the Good Music?". Another Christian rock pioneer, Randy Stonehill, released his first album in 1971, the Larry Norman-produced Born Twice. In the most common pressing of the album, side one is entirely a live performance. Another early Christian rock album was Mylon (We Believe) by Mylon LeFevre, son of members of the southern gospel group The LeFevres. He recorded the album with members of Classics IV and released it through Cotillion Records in 1970. Christian rock was often viewed as a marginal part of the nascent Contemporary Christian Music (CCM) and contemporary gospel industry in the 1970s and '80s,[19] though Christian folk rock artists like Bruce Cockburn and rock fusion artists like Phil Keaggy had some cross-over success. Petra and Resurrection Band, two of the bands who brought harder rock into the early CCM community, had their origins in the early to mid-1970s. They reached their height in popularity in the late eighties alongside other Christian-identifying hard rock acts such as Stryper. The latter had videos played on MTV, one being "To Hell with the Devil", and even saw some airtime on mainstream radio stations with their hit song "Honestly". Christian rock has proved less successful in the UK and Europe, although such artists as Bryn Haworth have found commercial success by combining blues and mainstream rock music with Christian themes.


1990s–present
Many of the popular 1990s Christian bands were initially identified as "Christian alternative rock", including Jars of Clay, Audio Adrenaline and the later albums of dc Talk. Outside Anglophone countries, bands like Oficina G3 (Brazil) and The Kry (Quebec, Canada) have achieved moderate success. To date Delirious? has been one of the most successful bands from the UK. By the late 1990s and early 2000s, the success of Christian-inspired acts like Skillet, Thousand Foot Krutch, Decyfer Down, Underoath, Kutless, Disciple and Relient K saw a shift toward mainstream exposure in the Christian rock scene. Among popular Christian rock bands of the first decade of the 21st century that exemplified this trend were RED and Fireflight. There are also some Roman Catholic bands such as Critical Mass. Some Eastern Orthodox Christian rock groups, mostly from Russia and the Soviet Union, started performing in the late 1980s and 1990s. Alisa and Black Coffee are credited as the most prominent examples. The Orthodox Christian lyrics of these bands often overlap with historical and patriotic songs about ancient Rus. Christian rock is on the rise in the Russian music underground in 2000s, and Orgia Pravednikov is one of the most notable happenings. The musical genre that was once rejected by mainstream Christian churches is now considered by some as one of the most-important recruitment tool of their successor congregations. According to Terri McLean, author of New Harmonies, old-guard churches (United Methodist is given as an example) of the late 1990s were experiencing a rapid decline in membership and were under threat of disbandment within the next decade, a trend that has been going on since the 1980s. McLean, using numerous quotes from theologians, Christian apologists and professors, goes on to offer contemporary Christian music as the reason for the falling popularity of more traditionalist churches. The definition of contemporary Christian, as offered by New Harmonies, is of a genre not far removed from traditional hymns; it is simply more accessible. The reality is that while a form of modernized hymns do exist in today's churches and do have an impact on church recruitment, there also exists both within and outside these churches a form of music (Christian rock) that has only one element in common with previous religious genres: its worship of God. This element, the worship of God, is what was originally removed from or hidden within the lyrics of early, secular rock n' roll. Santino described one method of changing Christian lyrics as a process that transformed “lyrics that sang of the mystical love of God into lyrics that celebrated the earthly love of woman”. Howard & Streck offer examples of this, comparing Ray Charles' “This Little Girl of Mine” to “This Little Light of Mine” and “Talking About You” to “Talking About Jesus”. They claim that because of actions such as this, despite the liberal editing of the original hymns, “gospel 'showed rock how to sing'”. Howard & Streck go on to describe how the conflict between music and religion, spearheaded by southern fundamentalists, was originally racially-based, but how in the sixties this moved on to a clash over the perceived lifestyle of rock musicians.


Definitions
There are multiple definitions of what qualifies as a "Christian rock" band. Christian rock bands that explicitly state their beliefs and use religious imagery in their lyrics, like Servant, Third Day, and Petra, tend to be considered a part of the contemporary Christian music (CCM) industry. Other bands perform music influenced by their faith or containing Christian imagery, but see their audience as the general public. For example, Bono of U2 combines many elements of spirituality and faith into his lyrics, but the band is not directly labeled as a "Christian rock" band. Such bands are sometimes rejected by the CCM rock scene and may specifically reject the CCM label. Other bands may experiment with more abrasive musical styles. Beginning in the 1990s and 2000s there was much wider acceptance even by religious purists of Christian metal, Christian industrial and Christian punk. Many of these bands are on predominantly Christian record labels, such as Tooth and Nail Records and Facedown Records. Rock artists, such as Switchfoot, do not claim to be "Christian bands", but include members who openly profess to be Christians or at times may feature Christian thought, imagery, scripture or other influences in their music. Some of these bands, like Creed played up the spiritual content of their music and were widely considered a "Christian band" by the popular media. Some bands reject the label because they do not wish to exclusively attract Christian fans, or because they have been identified with another particular music genre, such as heavy metal or indie rock.


Evangelism
The aims for making Christian music vary among different artists and bands. Often, the music makes evangelist calls for Christian forms of praise and worship. Accompanying such music, street outreach, local festivities, church functions, and many alternative forms of internal or (soulful) expression may occur. Some Christian artists as Third Day, Kutless, Thousand Foot Krutch and Disciple have sung songs that carry overtly Christian messages. Bands such as Underoath, Blessthefall and Haste the Day incorporate symbolism and Christian messages more indirectly. Bands such as Flyleaf do not call themselves Christian bands, though they state that their Christian faith affects their lyrics. Bands such as Switchfoot have said they try to write music for both Christians and non-Christians alike.


Festivals
Festivals range from single day events to multiple-day festivals that provide camping and other activities. One of the first in the US was the six-day Explo '72 held in Dallas, Texas in June 1972 that was attended by around 80,000 people with around 100,000 - 150,000 at the final concert and which featured acts such as Larry Norman, The Archers, Love Song, Randy Matthews, Children of the Day, Johnny Cash and Kris Kristofferson. Significant festivals in the US are Creation Festival, Ichthus Festival, and Cornerstone Festival. There is also a festival in Orlando, Florida called Rock the Universe, a two-day festival at Universal Orlando Resort that overlaps with the Night of Joy event at Walt Disney World. Ichthus, currently held in Kentucky, is a three-day festival that involves over 65 bands. There are also many in the UK, including Greenbelt Festival, Soul Survivor, 'Ultimate Events' at Alton Towers, Frenzy in Edinburgh and Creation Fest, Woolacombe, Devon, which is not related to Creationfest in the United States. The Flevo Festival of The Netherlands, which offers seminars, theater, stand-up comedy, sports and movies as well as Christian music from a wide variety of genres, is considered to be one of the biggest Christian festivals in Europe. It was discontinued in 2013, due to financial issues.[citation needed] It has been unofficially restarted by a collection of Christian organizations who previously collaborated on Flevo Festival under the new name of Flavor Festival.Another large festival in the northern Europe is Skjærgårdsfestivalen in Norway. Every year it headlines Christian rock bands. Many events are held in Australia called, Easterfest (in Toowoomba) Encounterfest, Jam United, Black Stump and Big Exo Day. Bogotá, Colombia hosts the summer festival Gospel al Parque. The most "underground" expression of Christian rock was the annual Cornerstone Festival sponsored by the Jesus People USA, a community which formed during the Jesus Movement of the 1970s. The festival ceased operations in 2012.


In popular culture
Christian rock has been a subject of parody in popular culture, particularly in television sitcom series. For example in the South Park episode "Christian Rock Hard", Eric Cartman forms a Christian rock band simply to make financial profit off this kind of music by taking secular lyrics and replacing certain words with "Jesus", saying "It's the easiest crappiest music in the world, right? If we just play songs about how much we love Jesus, all the Christians will buy our crap!" In the King of the Hill episode "Reborn to Be Wild", Bobby Hill gets into Christian rock when he goes to a church group that consists of punks who worship God through skateboarding and rock. In the Seinfeld episode 172, "The Burning", when Elaine Benes has found out that her on-and-off boyfriend David Puddy's car radio's memory is filled with Christian rock stations, George Costanza comments "I like Christian rock. It's very positive. It's not like those real musicians who think they're so cool and hip". A documentary film about Christian rock titled Bleed into One has been filmed and was planned for release in 2010. Another documentary about Christian rock titled, Why Should the Devil Have all the Good Music? was released on DVD in 2006. Certain critics argue that Christian rock music and its subjects seldom appeal to non-believers: Allmusic wrote that "unless a Christian rocker plans to perform for Christian audiences exclusively, he or she needs to provide music that secular audiences will find relevant -- music that listeners can relate to on some level even if they aren't practicing Christians."


Controversy
In his book Controversies of the Music Industry (2001), Richard D. Barnet states, "many fundamentalist religious groups and denominations decry rock music in general". Such groups "may consider established contemporary Christian artists such as Amy Grant, Petra, Steve Green and Twila Paris as reprehensible as secular bands like White Zombie and Marilyn Manson". And that, Christian rock bands "too have come under criticism for supposedly promoting satanism". Barnet asserts that Christian rock acts are controversial because they do not meet the Fundamental Evangelistic Association's (FEA) criteria for a truly "Christian" song. That is, it must be doctrinally correct according to the FEA's interpretation of the Bible; it should not contain syncopation ("Does it stir the flesh to 'boogie,' or the spirit to praise the Lord?"), and it must be politically correct ("The character of much what is called "Christian" music may best be characterized as charismatic... universalist, socialist, utopian, idealistic."). Organizations such as Dial-the-Truth Ministries believe Christian rock bands fail to adhere to the prohibitions of II Corinthians 6:14, which instructs Christians against uniting the righteous with the unrighteous. Despite such criticism, Barnet concludes: "It should be noted that Christian rock also has millions of supporters, even among the ministry." Frank Breeden, president of the Gospel Music Association, the organization behind the Dove Awards, states that "There really is no such thing as a Christian B-flat. Music in itself is an amoral vehicle."


Christian rock là một dạng của nhạc rock có lời bài hát tập trung vào các vấn đề của đức tin Cơ đốc , thường được nhấn mạnh trên Jesus , thường được thực hiện bởi các cá nhân Christian tự xưng. Mức độ mà lời bài hát của họ rõ ràng là Cơ đốc giáo khác nhau giữa các ban nhạc. Nhiều ban nhạc biểu diễn Christian rock có quan hệ với các hãng âm nhạc Cơ đốc đương đại , các hãng truyền thông và lễ hội, trong khi các ban nhạc khác độc lập.

Phản ứng của Cơ đốc giáo đối với nhạc rock thời kỳ đầu (thập niên 1950-1960)
Hầu hết những người theo đạo Thiên chúa truyền thống và theo trào lưu chính thống đều không ưa chuộng nhạc rock khi nó trở nên phổ biến với giới trẻ từ những năm 1950, mặc dù country và nhạc phúc âm thường ảnh hưởng từ rất sớm nhạc rock. Năm 1952, Archibald Davison, một giáo sư Harvard, đã tổng kết âm thanh của âm nhạc Cơ đốc giáo truyền thống và lý do tại sao những người ủng hộ nó có thể không thích nhạc rock khi ông viết về "... một nhịp điệu tránh những xung mạnh; một giai điệu mà hình thái của nó không đặc trưng và cũng không hấp dẫn đến mức thay mặt chính mình đưa ra lời kêu gọi; quan điểm đối lập, nuôi dưỡng khả năng hùng biện dài hơi hơn là hiệu quả tức thì và ấn tượng; một chủ nghĩa sắc độ luôn bị hạn chế về số lượng và thiếu chủ nghĩa cảm xúc; và phương thức tạo ra một bầu không khí không thể nhầm lẫn với giáo hội ". Dưới góc độ đặc trưng của Archibald Davison, có thể dễ dàng nhận thấy hai thể loại âm nhạc này khác nhau như thế nào. Những người theo đạo Thiên Chúa ở nhiều vùng của Hoa Kỳ không muốn con cái họ tiếp xúc với âm nhạc với giọng hát phóng túng, thiếu suy nghĩ, tiếng guitar riff ồn ào và nhịp điệu chói tai, thôi miên. Rock and roll khác với thông thường, và do đó nó được coi là một mối đe dọa. Thường thì âm nhạc có bản chất gợi dục một cách công khai, như trường hợp của Elvis Presley , người đã trở nên gây tranh cãi và nổi tiếng một phần vì những trò hề và khiêu vũ trên sân khấu khiêu gợi của mình. Tuy nhiên, "Elvis" là một người tôn giáo , người đã phát hành album phúc âm: Peace in the Valley vào năm 1957. Cá nhân Cơ đốc giáo có thể đã nghe hoặc thậm chí biểu diễn nhạc rock trong nhiều trường hợp, nhưng các cơ sở giáo hội bảo thủ - đặc biệt là ở Nam Mỹ - coi nó là anathema .


He Touched Me, một album nhạc phúc âm năm 1972 của Elvis Presley, đã bán được hơn 1 triệu bản trong Riêng ở Mỹ và mang về cho Presley thứ hai trong ba giải Grammy. Không tính các bản tổng hợp, đây là album thứ ba và cũng là album cuối cùng của anh dành riêng cho nhạc phúc âm. Bài hát "Anh ấy đã chạm vào tôi" được viết vào năm 1963 bởi Bill Gaither , một ca sĩ và nhạc sĩ người Mỹ thuộc dòng nhạc Phúc âm miền nam và âm nhạc Cơ đốc đương đại.
Vào những năm 1960, nhạc rock đã phát triển về mặt nghệ thuật, trở nên phổ biến trên toàn thế giới và gắn liền với chủ nghĩa phản văn hóa cực đoan, khiến nhiều Cơ đốc nhân xa lánh. Năm 1966 The Beatles , được coi là một trong những ban nhạc rock nổi tiếng và có ảnh hưởng nhất trong thời đại của họ, đã gặp rắc rối với nhiều người hâm mộ Mỹ của họ khi John Lennon đưa ra ý kiến ​​đùa cợt rằng Cơ đốc giáo đang chết dần và The Beatles "phổ biến hơn Jesus bây giờ". Các ca khúc rock lãng mạn, du dương trong thời kỳ đầu sự nghiệp của ban nhạc trước đây được xem là tương đối kém hiệu quả, nhưng sau khi nhận xét, các nhà thờ trên toàn quốc đã tổ chức đốt đĩa hát của Beatles và Lennon buộc phải xin lỗi. Sau đó, Beatles và hầu hết các nhạc sĩ nhạc rock đã thử nghiệm một phong cách âm nhạc phức tạp hơn, ảo giác thường sử dụng lời bài hát chống thành lập, liên quan đến ma túy hoặc tình dục, trong khi The Rolling Stones hát "Sympathy for the Devil " (1968), một bài hát được viết công khai theo quan điểm của Satan . Các cáo buộc về ý định của Satanic cũng xuất hiện từ The Beatles và những người khác về kỹ thuật ghi âm backmasking gây tranh cãi. Điều này càng làm gia tăng sự phản đối của Cơ đốc giáo đối với nhạc rock.


Sau đó vào những năm 1960, Chiến tranh Việt Nam leo thang, Phong trào Dân quyền , cuộc bạo loạn của sinh viên Paris năm 1968 và các sự kiện khác đóng vai trò như chất xúc tác đối với hoạt động tích cực của thanh niên và việc rút lui hoặc phản đối chính trị, vốn gắn liền với các ban nhạc rock, cho dù họ có hoạt động chính trị công khai hay không. Hơn nữa, nhiều người cho rằng âm nhạc cổ vũ lối sống lăng nhăng "tình dục, ma túy và rock and roll ", cũng được phản ánh trong hành vi của nhiều ngôi sao nhạc rock. Tuy nhiên, ngày càng có nhiều sự công nhận về tiềm năng âm nhạc và tư tưởng đa dạng của rock. Vô số ban nhạc mới mọc lên vào giữa đến cuối những năm 1960, khi rock thay thế các phong cách pop cũ hơn, mượt mà hơn để trở thành hình thức thống trị của nhạc pop , một vị trí mà nó sẽ được thưởng thức gần như liên tục cho đến cuối những năm 20 thế kỷ.

Roots (giữa những năm 1960 - 1980)
Trong số các ban nhạc đầu tiên chơi Christian rock là The Crusaders , một ban nhạc garage rock của Nam California, mà album Tower Records vào tháng 11 năm 1966 của họ, Make a Joyful Noise with Drums and Guitars, được coi là một trong những bản phát hành gospel rock đầu tiên, hay thậm chí là "đĩa nhạc đầu tiên của Christian rock", và Mind Garage , "được cho là ban nhạc đầu tiên của loại hình này", có buổi Ghi âm Phụng vụ Điện năm 1967 vào năm 1969 tại phòng thu "Nashville Sound" của RCA . Cả hai bản thu âm này đều được đặt trước bởi bản nhạc rock ca ngợi LP I Like God Style, do Isabel Baker 16 tuổi viết và trình diễn và được phát hành trên nhãn hiệu riêng của Wichita, Kansas Romco vào năm 1965, mà không ai xuất bản cho đến những năm 2000.

Larry Norman , thường được mô tả là "cha đẻ của nhạc rock Cơ đốc", và trong những năm cuối đời là "Ông tổ của nhạc rock Cơ đốc", người đã thu âm và phát hành vào năm 1969 Upon This Rock , "album nhạc rock Jesus đầu tiên được phát hành thương mại", đã thách thức quan điểm của một số Cơ đốc nhân bảo thủ (chủ yếu là những người theo trào lưu chính thống) rằng nhạc rock là chống lại Cơ đốc giáo. Một trong những bài hát của anh ấy, "Why Should the Devil Have All the Good Music?" đã tóm tắt thái độ của anh ấy và hành trình đi tiên phong trong dòng nhạc rock Cơ đốc giáo. Bản cover của Larry Norman Rapture có chủ đề "I Wish We'd All Been Ready" xuất hiện trong phim truyện Evangelical Christian A Thief in the Night và xuất hiện trên Cliff Album Christian Small Corners của Richard cùng với "Why Should the Devil Have All the Good Music?". Một nhà tiên phong nhạc rock Cơ đốc khác, Randy Stonehill , phát hành album đầu tiên của mình vào năm 1971, do Larry Norman sản xuất. Trong áp lực chung nhất của album, mặt một hoàn toàn là một buổi biểu diễn trực tiếp.

"Welcome To Paradise" (1976) của Randy Stonehill

Một album nhạc rock Christian đầu tiên khác là Mylon (We Believe) của Mylon LeFevre , con trai của các thành viên của nhóm phúc âm miền nam The LeFevres . Anh ấy đã thu âm album cùng với các thành viên của Classics IV và phát hành nó qua Cotillion Records vào năm 1970. Vào cuối những năm 1970, Christian rock đã trở nên phổ biến, với tên gọi Bob Dylan trở thành một Cơ đốc nhân tái sinh và phát hành ba album từ năm 1979 đến năm 1981. Giai đoạn này mang lại đĩa đơn chiến thắng Grammy "Gotta Serve Somebody "và ba chuyến lưu diễn thành công mà sau này sẽ được phát hành dưới tên The Bootleg Series Vol. 13 .

Christian rock thường được coi là một phần bên lề của âm nhạc Cơ đốc giáo đương đại (CCM) mới ra đời và ngành phúc âm đương đại trong những năm 1970 và 1980, mặc dù các nghệ sỹ rock dân gian Cơ đốc giáo như Bruce Cockburn và các nghệ sĩ hợp nhất nhạc rock như Phil Keaggy đã có một số thành công. Petra và Resurrection Band , hai trong số những ban nhạc đã đưa hard rock vào cộng đồng CCM sơ khai, có nguồn gốc từ đầu đến giữa những năm 1970. Họ đã đạt đến đỉnh cao về độ nổi tiếng vào cuối những năm tám mươi cùng với các nghệ sĩ rock cứng xác định Cơ đốc giáo khác như Stryper . Sau này có các video được phát trên MTV , chẳng hạn như "Calling on You" và "To Hell with the Devil", và thậm chí còn được phát sóng trên các đài phát thanh chính thống với bài hát nổi tiếng của họ "Actually". Christian rock đã tỏ ra kém thành công hơn ở Anh và Châu Âu, mặc dù những nghệ sĩ như Bryn Haworth đã đạt được thành công về mặt thương mại bằng cách kết hợp blues và nhạc rock chính thống với chủ đề Cơ đốc giáo.

Những năm 1990 chứng kiến ​​sự bùng nổ của Christian rock.
Nhiều ban nhạc Cơ đốc giáo nổi tiếng những năm 1990 ban đầu được xác định là "Christian alternative rock ", bao gồm Jars of Clay , Newsboys , Audio Adrenaline và các album sau của DC Talk . Bên ngoài các quốc gia Anglophone , các ban nhạc như Oficina G3 (Brazil ) và The Kry (Quebec , Canada ) đã đạt được thành công vừa phải. Đến nay Delirious? đã là một trong những ban nhạc thành công nhất đến từ Vương quốc Anh.

Jars of Clay trong buổi hòa nhạc, năm 2007

Ngoài ra còn có một số Roman Catholic các dải như Critical Mass . Một số nhóm rock Cơ đốc giáo chính thống phương Đông , chủ yếu đến từ Nga và Liên Xô , bắt đầu biểu diễn vào cuối những năm 1980 và 1990. Alisa và Black Coffee được coi là những ví dụ nổi bật nhất. Lời bài hát Cơ đốc giáo chính thống của các ban nhạc này thường trùng lặp với các bài hát lịch sử và yêu nước về Kievan Rus '. Thể loại âm nhạc từng bị các nhà thờ Cơ đốc giáo chính thống từ chối, nay được một số người coi là một trong những công cụ truyền giáo quan trọng nhất của các hội đoàn kế thừa của họ. Theo Terri McLean, tác giả của New Harmony, các nhà thờ bảo vệ cũ (United Methodist được lấy làm ví dụ) vào cuối những năm 1990 đã trải qua sự suy giảm nhanh chóng về số lượng thành viên và có nguy cơ tan rã trong vòng một thập kỷ tới, một xu hướng đã từng diễn ra từ những năm 1980. McLean, sử dụng nhiều trích dẫn từ các nhà thần học, các nhà biện minh Cơ đốc giáo và các giáo sư, tiếp tục đưa ra âm nhạc Cơ đốc giáo đương đại như là lý do cho sự phổ biến của các nhà thờ truyền thống hơn. Định nghĩa về Cơ đốc giáo đương đại, như được đưa ra bởi New Harmony, là một thể loại không xa rời các bài thánh ca truyền thống; nó chỉ đơn giản là dễ tiếp cận hơn. Thực tế là mặc dù hình thức thánh ca hiện đại hóa tồn tại trong các nhà thờ ngày nay và ảnh hưởng đến sự truyền bá và phát triển của nhà thờ, thì cả bên trong và bên ngoài các nhà thờ này cũng tồn tại một hình thức âm nhạc (Christian rock) chỉ có một yếu tố chung với tôn giáo trước đây. thể loại: sự thờ phượng Chúa của nó.

Yếu tố này, sự tôn thờ Chúa, là thứ ban đầu được loại bỏ hoặc ẩn trong lời bài hát của rock n 'roll đời đầu, thế tục. Santino đã mô tả một phương pháp thay đổi lời bài hát của Cơ đốc giáo là một quá trình biến “những ca từ hát về tình yêu huyền bí của Chúa thành những ca từ ca ngợi tình yêu trần thế của người phụ nữ”. Howard & Streck đưa ra các ví dụ về điều này, so sánh “This Little Girl of Mine” của Ray Charles với “This Little Light of Mine” và “Talking About You” với “Talking About Jesus”. Họ cho rằng vì những hành động như thế này, mặc dù đã chỉnh sửa tự do các bài thánh ca gốc, "phúc âm" đã cho rock biết cách hát "". Howard & Streck tiếp tục mô tả xung đột giữa âm nhạc và tôn giáo, do những người theo trào lưu chính thống miền Nam dẫn đầu, ban đầu dựa trên vấn đề chủng tộc, nhưng làm thế nào vào những năm sáu mươi, cuộc xung đột về lối sống nhận thức của các nhạc sĩ nhạc rock.




No comments: