Sylvie Vartan (sinh ngày 15 tháng 8 1944) là một ca sĩ Pháp gốc Bulgaria. Cô được biết như một trong những nghệ sĩ hiệu quả nhất với âm thanh khô khan của loại nhạc Ye-Ye. Buổi biểu diễn của cô thường dàn dựng vũ đạo như một show-dance, và cô đã nhiều lần xuất hiện trên truyền hình Pháp và Ý. Chương trình hàng năm với chồng là Johnny Hallyday thu hút đầy khách tại Olympia và Palais des Congres de Paris trong suốt những năm 1960 và giữa thập niên 1970. Năm 2004, sau khi chia tay trong buổi biểu diễn, cô bắt đầu thu âm cho các buổi hòa nhạc ballad jazz ở các nước nói tiếng Pháp. Vartan sinh tại Iskretz, Sofia, Bulgaria. Cha cô, Georges Vartan, được sinh ra tại Pháp từ cha người Armenia và mẹ người Bungari. Ông làm việc như là một tùy viên tại Đại sứ quán Pháp ở Sofia. Mẹ cô, bà Ilona (tên khai sinh Mayer), giòng Do Thái Hungary, và là con gái của một kiến trúc sư nổi tiếng, Rudolf Mayer. Tên ban đầu là gia đình Vartanian, nhưng cha mẹ cô rút ngắn là Vartan sau khi họ chạy sang Pháp.
Vào tháng 9 năm 1944, khi quân đội Liên Xô chiếm đóng Bulgaria, ngôi nhà gia đình Vartanian đã được quốc hữu hóa và họ chuyển đến Sofia. Năm 1952, Dako Dakovski, một đạo diễn phim và là bạn bè của cha cô cho Sylvie một vai một nữ sinh trong bộ phim Pod igoto. Đây là bộ phim về phiến quân Bulgaria chống lại sự chiếm đóng của Thổ Nhĩ Kỳ. Việc trở nên một thành phần của bộ phim đã gây cho cô một ấn tượng khó quên và thôi thúc cô thực hiện ước mơ trở thành một nghệ sĩ của mình. Những thiếu thốn trong cuộc sống tại Bulgaria sau chiến tranh làm cho gia đình phải di cư sang Paris vào tháng 12 năm 1952 Lúc đầu, họ ở lại trong khách sạn Lion d'Argent gần Les Halles, nơi ông Georges tìm được việc làm. Các gia đình ở trong một căn phòng duy nhất tại Angleterre Hotel trong bốn năm trời. Cô gái trẻ Sylvie đã phải làm việc chăm chỉ để theo kịp việc học ở trường và hòa nhập với bạn học của mình. Cô học tiếng Pháp trong hai năm. Năm 1960, gia đình chuyển đến một căn hộ ở Michel Bizot Avenue. Cũng nhờ người của anh trai làm sản xuất âm nhạc Eddie, cho nên âm nhạc đã trở thành mối quan tâm chính của Sylvie thiếu thời. Thể loại có ảnh hưởng nhất của cô là nhạc jazz và, đối với cô ngoài những cấm kỵ của nhà trường là, rock 'n' roll. Yêu thích của cô là Brenda Lee, Bill Haley và Elvis Presley.
Năm 1961, Eddie cho Sylvie được ghi âm lại các bài hát "Panne d'essence" với rocker Pháp Frankie Jordan. Thực hiện EP bởi Decca Records là một hit gây bất ngờ. Mặc dù cô không có danh tiếng gì nhưng, "Panne d'essence" làm cho Vartan có cơ hội xuất hiện lần đầu tiên trên truyền hình Pháp. Các nhà báo cho cô biệt danh La collégienne du twist. Sau khi "nữ sinh twist" đã học xong tại Victor Hugo High School, cô được tự do ký hợp đồng với Decca Records để bắt đầu ghi âm EP của mình. Vào đầu tháng 12 năm 1961, EP với ca khúc chủ đề "Quand le film est triste", hát lại bài "Sad Movie" của Sue Thompson đã được tung ra bán. Lại thêm một hit khác, khi phục vụ buổi hòa nhạc đầu tiên của cô ở thính đường Paris Olympia trường vào ngày 12 tháng 12 năm 1961. Một cách nhanh chóng "Est-ce que tu le sais?", Phiên bản của bài hát của Ray Charles "What'd I Say", được phát hành. Cô mở ngỏ cho Vince Taylor tại Paris Olympia về buổi hòa nhạc thứ hai của mình. Vào tháng 7 cô lưu diễn tại Pháp với Gilbert Bécaud. Mùa thu năm 1962, cô phát hành phiên bản của ca khúc "The Loco-Motion" trong EP và LP đầu tiên của Sylvie. Hit tiếp theo của cô là "Tous mes copains", phát hành EP vào năm 1962. Một phần vai một ca sĩ trong bộ phim Un clair de lune à Maubeuge lần đầu tiên là người lớn cô xuất hiện trong một bộ phim.
Sau đó vào năm 1963, sau khi tuyên bố đính hôn trên đài phát thanh, cặp vợ chồng trẻ thực hiện chương trình cho một lượng khán giả náo nhiệt 200.000 người tại Quảng trường La Nation Paris. Vào cuối năm đó, họ đi đến Nashville, Tennessee để thu âm một album với The Jordanaires. Với việc xữ lý đặc biệt về âm thanh, các nhạc cụ theo đúng phong cách Nashville, các bản ghi âm là một thành công thương mại lớn ở Pháp. Album Sylvie à Nashville các bài hát "La plus belle pour aller danser" và "Si je Chante" và ba bài hát mới bằng tiếng Anh. Được đi kèm với bộ phim Cherchez l'idole, EP với "La belle pour aller danser" đã trở thành n°1 ở Pháp, đã bán được hơn một triệu bản tại Nhật Bản, rất thành công tại Hàn Quốc và Tây Ban Nha cũng vậy, và phát hành lần đầu ở Ý . "Il n'a rien retrouvé" đã trở thành một hit quốc tế trong cùng một năm. Năm 1964, tại Paris Olympia, cô xuất hiện như là điểm thu hút chính (thành công lần thứ ba) với khoản thu tương tự như The Beatles và Trini Lopez. Các dịch vụ thương mại cho những bộ quần áo "Nổi tiếng" và một vai phụ trong bộ phim "Patate" khiến cô thậm chí còn nổi tiếng hơn. Xuất hiện trên chương trình truyền hình Mỹ : The Ed Sullivan Show, Shindig !, Hullabaloo, và một chuyến lưu diễn quốc tế, bao gồm Canada, Nam Mỹ và Polynesia. Tại Tokyo, cô thực hiện 13 buổi hòa nhạc trong 12 ngày.
Trong tháng 12 năm 1964, chồng của cô đi nhập ngũ, anh trai Eddie thuê hai nhạc sĩ sáng tác ca khúc tiếng Anh, Tommy Brown chơi trống và Mick Jones chơi guitar, khi họ đi ghi âm ở New York. Hai người Anh đã viết một hit cho cô ấy, được gọi là "Cette Lettre - là". Trong thiết kế thông minh của JC Averty Show, "Cette Lettre - là" lần đầu tiên trong nhiều buổi biểu diễn đêm trên TV của Sylvie Vartan. Năm 1966-1967, cô ghi thêm nhiều hit. "Dis moi, que tu m'aimes" được đi kèm bởi một nhóm các vũ công nam và được phát sóng trên truyền hình vào ngày 09 tháng 7 năm 1967. "Le jour qui vient" đã được phát sóng trên chương trình Dim dam dom của kênh 1 Truyền hình màu Pháp trong 14 tháng 1 năm 1968. "2'35 de bonheur" và "Comme un Garcon" là số 1 ngoài Pháp như ở Ý, Bỉ, Nhật Bản hay Hàn Quốc. Ngày 11 tháng 4 năm 1968, cô bị thương trong một tai nạn giao thông nhưng đã trở lại trong chuyến lưu diễn vào tháng Tám. Hình ảnh vũ công quán rượu gợi cảm mới của cô đã được chứng minh với khán giả truyền hình Pháp trong "Poupee Jolie" diễn ngày 04 Tháng 12 năm 1968. Trong một chương trình, có sự hợp tác của Maritie và Gilbert Carpentier đã tạo ra một kết quả rất thú vị. Nhiều đêm thực hiện "Irrésistiblement", kèm theo vũ đạo phức tạp nhóm nhạc nữ, và "Jolie Poupee", một cuộc đối thoại giữa một con búp bê Sylvie và một người lớn một. Các hit của "Jolie Poupee" chương trình đã được phát hành dưới dạng album Maritza. Tại Ý, cô phát hành một phiên bản hát lại "Zum zum zum" của Mina. Là single bán chạy nhất thứ 23 của năm sau tại Ý, phiên bản Vartan đã làm tốt hơn trong bảng xếp hạng của Ý hơn ban đầu của Mina.
Vartan tiếp tục với vai trò là phụ nữ số một tại Paris Olympia vào tháng 12 năm 1968. Các chương trình được xuất bản thành bộ phim tài liệu Sylvie à L'Olympia. Trong chín tối thứ Bảy vào mùa đông năm 1969, Vartan đóng vai chính trong nhiều Doppia coppia night RAI, biểu diễn hit của cô "Irrésistiblement" ("Irresistibilmente") và "Le jour qui vient" ("Una Cicala Canta") bằng tiếng Ý. Tháng 3 năm 1969, "Irrestibilmente" vào bảng xếp hạng số 3 tại Ý, đạt vị trí số 2 và ở lại trong Top Ten trong 10 tuần. Năm 1969, single số 22 duy nhất trên bảng xếp hạng của Ý. Các bản ballad nhẹ "BlaM BlaM BlaM", được viết ban đầu cho Doppia coppia, đạt vị trí số 14 trong bảng xếp hạng của Ý và là một trong 100 đĩa đơn bán chạy nhất tại Ý vào năm 1969.
Sau tour diễn thế giới của cô vào mùa thu năm 1969, cô trở về Ý để thực hiện "Festa negli occhi, festa nel cuore" nhiều đêm trên Canzonissima và "C'est un jour à rester couché" trên chương trình truyền hình Incontro con Sylvie Vartan, ghi lại trong các Gattopardo Club Messina. Cô xuất hiện trong váy ngắn và giày Barbarella, mỗi bài hát có một bộ trang phục khác nhau, đã thành mốt phổ biến tại Ý và Pháp. Các họa sĩ truyện tranh của cả hai nước thậm chí còn vẽ Sylvie Vartan giống ai đó.
Mặc dù bị một tai nạn xe hơi nghiêm trọng thứ hai trong năm 1970, Sylvie Vartan tiếp tục có nhiều biểu diễn rộng rãi và ghi âm, và vào năm 1972, cô đóng vai chính trong bộ phim Malpertuis. Cô bán hàng triệu bản ghi trên nhãn RCA (nghệ sĩ nhiều nhất trên nhãn này sau Elvis Presley). Cô bài hát nổi tiếng nhất là "J'ai un probleme", "L'amour au Diapason" (73), "Parle moi de ta vie" (71), "Petit Rainbow" (77), "Bye Bye Leroy Brown" (74), "Disco Queen", "Nicolas" (79) và " Caro Mozart", một hit quốc tế tại Ý (72). Các tour du lịch thế giới hàng năm của mình và chương trình truyền hình Ý, tuy nhiên, tiếp tục tốt nhất vào cuối những năm sáu mươi của mình. Năm 1976, cô thu âm "Qu'est-ce qui fait pleurer les blondes?", thể niện một điệu disco từ track của John Kongos, đứng đầu bảng xếp hạng của Pháp trong vài tuần. Kỷ nguyên nhảy nhót của cô cao điểm tại chương trình truyền hình Dancing star trên TF1 vào ngày 10 tháng 9 năm 1977, chương trình được sản xuất bởi Maritie và Gilbert Carpentier. Các buổi biểu diễn đã được công bố bởi hãng RCA Records là ngôi sao Dancing LP. Sau một tuần buổi biểu diễn tại Las Vegas vào năm 1982, cô phát hành "Love again" trong bản song ca với John Denver, một đĩa đơn số 85 trên bảng xếp hạng Billboard Hot 100 tiếp theo trong 1985 bằng một album mới ở Mỹ với "Double exposure" và "One shot lover". Năm 1986, cô đã nghỉ chương trình kinh doanh và đã trở lại với " C'est fatal " (E fatale ở Ý) vào năm 1989.
Năm 1990, cô tổ chức một buổi hòa nhạc tại Cung Văn hóa Sofia, mở và kết thúc với một bài hát tiếng Bulgaria. Đây là lần đầu tiên cô trở lại thành phố sau chuyến di cư của mình. Năm 1991 cô biểu diễn trong ba tuần tại Palais des Sports tại Paris. Cô đạt các bảng xếp hạng với "Quand tu es là". Năm 1995, cô đóng vai chính trong "L'ange noir" của đạo diễn Jean-Claude Brisseau. Năm 1996, Sylvie thu âm một album thành công ("Toutes les femmes ont un secret") mang tính "Je n'aime encore que toi" được viết bởi Luc Plamondon Quebecer. Sau khi anh trai Eddie qua đời vào năm 2001, cô đã phá vỡ lần nữa việc trình diễn ở nơi công cộng. Trong mùa thu năm 2004, cô bắt đầu thu âm và tham gia các buổi hòa nhạc ballad jazz ở các nước nói tiếng Pháp và Nhật Bản. Cô thực hiện hai tuần tại Palais des Congrès vào năm 2004 và 2008 (bán hết sạch sau mỗi buổi hòa nhạc). Năm 2009, cô đi lưu diễn ở Thổ Nhĩ Kỳ, Pháp, Nhật Bản, Thụy Sĩ, Quebec, Mỹ, Ý, Tây Ban Nha, Hà Lan và Bỉ.
Sylvie Vartan (born 15 August 1944) is an Bulgarian-French singer. She is known as one of the most productive and tough-sounding yé-yé artists. Her performances often featured elaborate show-dance choreography, and she made many appearances on French and Italian TV. Yearly shows with then-husband Johnny Hallyday attracted full houses at the Olympia and the Palais des congrès de Paris throughout the 1960s and mid-1970s. In 2004, after a break in performances, she began recording and giving concerts of jazz ballads in francophone countries. Vartan was born in Iskretz, Sofia Province, Bulgaria. Her father, Georges Vartan, was born in France to an Armenian father and a Bulgarian mother. He worked as an attaché at the French embassy in Sofia. Her mother, Ilona (née Mayer), was of Hungarian Jewish background, and the daughter of a prominent architect, Rudolf Mayer. The original family name was Vartanian, but her parents shortened it to Vartan after they fled to France.
In September 1944, when the Soviet Army occupied Bulgaria, the Vartanian family house was nationalised and they moved to Sofia. In 1952, Dako Dakovski, a film director and her fathers' friend offered Sylvie a role of a schoolgirl in the movie Pod igoto. The film was about Bulgarian rebels against the Turkish occupation. Being a part of the film had a lasting impression on her and made her dream of becoming an entertainer. The privations of the postwar Bulgaria made the family emigrate to Paris in December 1952. At first they stayed in the Lion d'Argent hotel near Les Halles, where Georges found a job. The family stayed in a single room at the Angleterre Hotel for the following four years. Young Sylvie had to work hard to keep up at school and to assimilate with her schoolmates. She learned French in two years. In 1960 her family moved to an apartment in Michel Bizot Avenue. Thanks to the example of her music producer brother Eddie, music became teenage Sylvie's main interest. Her most influential genres were jazz and, out of spite toward her strict high school, rock 'n' roll. Her favourites included Brenda Lee, Bill Haley and Elvis Presley.
In 1961, Eddie offered Sylvie to record the song "Panne d'essence" with the French rocker Frankie Jordan. The EP by Decca Records was a surprise hit. Although she was not credited on the sleeve, "Panne d'essence" provided Vartan her first appearance on French television. The journalists gave her the nickname la collégienne du twist. After the "twisting schoolgirl" had finished the Victor Hugo High School, she was free to sign a contract with Decca Records to start recording her own EP. By the beginning of December 1961 the EP with the title song "Quand le film est triste", covering Sue Thompson's "Sad Movies" was on sale. This was yet another hit, that served her first concert in Paris Olympia hall on 12 December 1961. Quickly "Est-ce que tu le sais?", her version of the Ray Charles song "What'd I Say", was released. She opened for Vince Taylor at Paris Olympia for her second concert. In July she toured France with Gilbert Bécaud. In fall, 1962 she released her version of "The Loco-Motion" on EP and her first LP Sylvie. Her next hit was "Tous mes copains", issued on EP in 1962. A small part of a singer in the film Un clair de lune à Maubeuge was her first adult appearance in a movie.
Later in 1963, after announcing their engagement over the radio, the young couple performed to a noisy audience of 200,000 at the La Nation Square of Paris. At the end of the year, they traveled to Nashville, Tennessee to record an album with The Jordanaires. With the special treatment of vocalists, strings and brass sections in the true Nashville style, these recordings were a great commercial success in France. The album Sylvie à Nashville included the hits "La plus belle pour aller danser" and "Si je chante" and three new songs in English. Being accompanied by the movie Cherchez l'idole, the EP with "La plus belle pour aller danser" became n° 1 in France, sold over a million copies in Japan, very successful in Korea and Spain too, and her 1st release in Italy. "Il n'a rien retrouvé" became another of her international hits on the same year. In 1964 at the Paris Olympia, she appeared as the main attraction (third performance) on the same bill as The Beatles and Trini Lopez. The commercial for the clothes "Renown" and a supporting role in the film "Patate" made her even more famous. The singer made appearances on U.S. TV:The Ed Sullivan Show, Shindig!, Hullabaloo, and an international concert tour, including Canada, South America and Polynesia. In Tokyo she gave 13 concerts in 12 days.
In December 1964, as her husband went into military service, brother Eddie hired two English songwriting session musicians, Tommy Brown on drums and Mick Jones on guitar, as they went to record in New York. The two Englishmen wrote a hit for her, called "Cette lettre-là". Set in the smart design of the J.C. Averty Show, "Cette lettre-là" was the first of Sylvie Vartan's TV variety night performances. In 1966–67 she recorded more original hits. "Dis moi, que tu m'aimes" was accompanied by a group of male dancers and aired on TV on 9 July 1967. "Le jour qui vient" was aired on the Dim dam dom program of the French Television 1 in color in 14 January 1968. "2'35 de bonheur" and "Comme un garçon" were other number 1 in France as in Italy, Belgium, Japan or Korea. On 11 April 1968, she suffered injuries in a traffic accident but was back on tour in August. Her new sexy cabaret dancer image was demonstrated to the French TV audience in the "Jolie poupée" show on 4 December 1968. In the show, the collaboration with Maritie and Gilbert Carpentier produced a highly entertaining result. The variety night included the performance of "Irrésistiblement", accompanied by elaborate girl-group choreography, and "Jolie Poupée", a dialogue between a doll Sylvie and an adult one. The hits of the "Jolie poupée" show were released as the Maritza album. In Italy, she released a cover version of Mina's "Zum zum zum". Being the 23rd biggest selling single of the following year in Italy, Vartan's version did better in Italian charts than Mina's original.
Vartan continued with her one-woman shows at the Paris Olympia in December 1968. The shows were published as the documentary Sylvie à L'Olympia. For nine Saturday nights in winter of 1969, Vartan starred in the Doppia coppia variety nights of RAI, performing her hits "Irrésistiblement" ("Irresistibilmente") and "Le jour qui vient" ("Una cicala canta") in Italian. In March 1969, "Irrestibilmente" entered the Italian charts at No. 3, peaked at No. 2 and stayed in Top Ten for 10 weeks. In 1969 the single was the No. 22 single on the Italian chart. The tender ballad "Blam blam blam", written originally for the Doppia coppia, peaked at No. 14 of the Italian charts and was among the 100 biggest selling singles in Italy in 1969. After her world tour in autumn 1969, she returned to Italy to perform "Festa negli occhi, festa nel cuore" on a Canzonissima variety night and "C'est un jour à rester couché" on the Incontro con Sylvie Vartan TV show, recorded in the Gattopardo Club of Messina. Her appearances, dressed in short skirts and Barbarella boots, with each song having a different costume, were popular in Italy and France. The cartoonists of both countries even drew Sylvie Vartan lookalikes.
In spite of suffering a second serious car accident in 1970, Sylvie Vartan continued extensive performing and recording and, in 1972, she starred in the film Malpertuis. She sold millions of records on the RCA label (the most prolific artist on this label after Elvis Presley). Her most famous songs are "J'ai un probleme", "L'amour au Diapason" (73), "Parle moi de ta vie"(71), "Petit Rainbow" (77), "Bye Bye leroy Brown"(74), "Disco Queen", "Nicolas" (79) and "Caro Mozart", an international hit in Italian (72). Her annual world tours and Italian TV shows, however, continued to include her best of the late sixties. In 1976, she recorded "Qu'est-ce qui fait pleurer les blondes?", a disco-style cover of a John Kongos's track, which topped the French chart for several weeks. Her disco era climaxed at the Dancing star TV show on TF1 on 10 September 1977. The show was produced by Maritie and Gilbert Carpentier. The performances were published by RCA Records as the LP Dancing star.[1] After a week of concerts in Las Vegas in 1982, she released "Love again" in duet with John Denver, a No. 85 single on Billboard Hot 100 followed in 1985 by a new album in the USA with "Double exposure " and "One shot lover". In 1986, she took a break from show business and came back with "C'est fatal" (E fatale in Italy) in 1989.
In 1990, she gave a concert at the Palace of Culture of Sofia, opening and closing with a Bulgarian song. This was her first visit to the city after her emigration. In 1991 she performed for three weeks at the Palais des Sports in Paris. She reached the charts with "Quand tu es là". In 1995, she starred in "L'ange noir" directed by Jean-Claude Brisseau. In 1996, Sylvie recorded a successful album ("Toutes les femmes ont un secret") featuring "Je n'aime encore que toi" written by Quebecer Luc Plamondon. After her brother Eddie died in 2001, she took another break from performing in public. In fall 2004 she started recording and giving concerts of jazz ballads in francophone countries and Japan. She performed two weeks in the Palais des congrès in 2004 and 2008 (sold out concerts each time). In 2009 she toured in Turkey, France, Japan, Switzerland, Quebec,USA, Italy, Spain, Netherlands and Belgium.
Quand le film est triste
Quand le film est tristeça me fait pleurer
ce soir j'ai du travail,
il m'a dit "sors sans moi
"je m'en suis allée toute seule au cinéma
les actualités venaient de commencer
au bras de ma meilleure amie
il est arrivé
ils sont passés tous les deux sans me voir
puis devant moi ils sont venus s'asseoir
j'ai cru mourir
ils se sont embrassés
et juste au beau milieu du dessin animé
moi j'ai pleuré
Quand le film est triste
ça me fait pleurer
Quand le film est triste
ça me fait pleurer
je suis rentrée bien vite à la maison
mes parents voyant mes larmes
m'ont posé des questions
j'ai été obligée de leur mentir
pour leur dire
Quand le film est triste
ça me fait pleurer
Quand le film est triste
ça me fait pleurer
La Plus Belle Pour Aller Danser
Ce soir je serai la plus belle pour aller danser danser
Pour mieux evicer toutes celles que tu as aimees aimees
Ce soir je serai la plus tendre quand tu me diras diras
Tout les mots que je veux entendre murmurer par toi par toi.
Je fonde l'espoir que la robe que j'ai voulue
Et que j'ai cousue point par point
Sera chiffonnee et les cheveux que j'ai coiffes decoiffes par tes mains.
Quand la nuit refermait ses ailes, j'ai souvent reve reve
Que dans la soie et la dentelle un soir je serai la plus belle
La plus belle pour aller danser
La plus belle pour aller danser
La plus belle pour aller danser.
Ce soir je serai la plus belle pour aller danser danser
Pour mieux evicer toutes celles que tu as aimees aimees
Ce soir je serai la plus tendre quand tu me diras diras
Tout les mots que je veux entendre murmurer par toi par toi.
La Plus Belle Pour Aller Danser lyrics on ChiaSeNhac.com
Tu peux me donner le souffle qui manque anh ma vie
Dans un premier cri de bonreur
Si tu veux se coir cueillir le printemps de mes jour
Et l'amour en mon coeur
Pour connaitre le joie nouvelle du premier baiser je sais
Qu'au seuil des amour eternelles il faut que je soir la plus belle
La plus belle pour aller danser
La plus belle pour aller danser
La plus belle pour aller danser.
Tous mes copains
Tous mes copains quand je les vois passer
Tous mes copains sont à moi
Tous mes copains je les ai embrassés
Tous mes copains m'aiment bien
Tous mes copains il faut bien les aimer
Tous mes copains savent bien
Tous mes copains ont le jour et la nuit
Tous mes copains m'aiment bien
L'armée me les emmène par les quatre chemins
La nuit me les ramène sans attendre demain
Certains ne viendront plus certains sont revenus
Ils vont se marier et je ne les vois plus
Tous mes copains s'en vont main dans la main
Tous mes copains s'en iront
Tous mes copains reprendront le chemin
Tous mes copains sont partis
Tous mes copains reprendront le chemin
Tous mes copains sont partis
Est-ce que tu les sais
Regarde un peu ce beau garçon
Je voudrais bien connaître son nom
Est-ce que tu les sais ?
Est-ce que tu les sais ?
Dis-moi
Crois-tu qu'il m'a remarquée ?
Crois-tu qu'il voudrait m'embrasser ?
Est-ce que tu les sais ?
Est-ce que tu les sais ?
Dis-moi
Pourrais-tu m'expliquer ?
On dirait qu'il ne m'a pas remarquée
Est-ce que tu les sais ?
Est-ce que tu les sais ?
Dis-moi
Est-ce que tu les sais ?
Est-ce que tu les sais ?
Est-ce que tu les sais ?
Dis-moi
Oui est-ce que tu les sais ?
Dis-moi
Que faut-il faire dans la vie
Pour dénicher un joli mari
Est-ce que tu les sais ?
Est-ce que tu les sais ?
Dis-moi
Est-ce que tu les sais ?
Est-ce que tu les sais ?
Dis-moi
Oui est-ce que tu le sais ?
Nicolas
Non ce n'est rien qu'une chanson qui revient quelquefois
Rien qu'un sourire, en souvenir d'un garçon d'autrefois
Quand mes jours sont gris
Qu'il neige sur ma vie, il revient dans ma mémoire
Au lycée Français un soir il m'attendait
Il souriait Nicolas
Nicolas, Nicolas, ma première larme ne fût que pour toi
On était, des enfants, notre peine valait bien celle des grands
Nicolas, Nicolas, c'était de l'amour, on ne le savait pas
C'est la vie, qui nous prend
Qui nous emmène où elle veut et où elle va
Un homme enfant, aux yeux trop grands, sur un quai, qui pleurait
Il a neigé, beaucoup depuis, sur là bas, sur Paris
Et il ne sait rien, de moi et de ma vie
Ce que je fais, qui je suis
Il ne connaît pas, l'autre Maritza, il garde la vraie là-bas
Nicolas, Nicolas mon premier chagrin s'appelle comme toi
Je savais, que jamais, je ne reviendrai ici auprès de toi
Nicolas, Nicolas c'était de l'amour, on ne le savait pas
C'est le temps, qui s'en va
Qui invente toutes nos peines et nos joies.Nicolas, Nicolas, ma première larme ne fût que pour toi
On était des enfants, notre peine valait bien celle des grands
Nicolas, Nicolas, c'était de l'amour, on ne le savait pas
C'est la vie qui nous prend
Qui nous emmène où elle veut et où elle va
Nicolas, Nicolas...
La Maritza
La Maritza c'est ma rivière
Comme la Seine est la tienne
Mais il n'y a que mon père
Maintenant qui s'en souvienne
Quelquefois...
De mes dix premières années
Il ne me reste plus rien
Pas la plus pauvre poupée
Plus rien qu'un petit refrain
D'autrefois...
La la la la ......................
Tous les oiseaux de ma rivière
Nous chantaient la liberté
Moi je ne comprenais guère
Mais mon père lui savait
Ecouter...
Quand l'horizon s'est fait trop noir
Tous les oiseaux sont partis
Sur les chemins de l'espoir
Et nous ont les a suivis,
A Paris...
Parlé : De mes dix premières années
Il ne reste plus rien...rien
Chanté : Et pourtant les yeux fermés
Moi j'entends mon père chanter
Ce refrain...
La la la la ......................
Le temps de l'Amour
C'est le temps de l'amour
Le temps des copains
Et de l'aventure
Quand le temps va et vient
On ne pense à rien
Malgré ses blessures
Car le temps de l'amour
C'est long et c'est court
Ça dure toujours
On s'en souvient
On se dit qu'à vingt ans
On est le roi du monde
Et qu'éternellement
Il y aura dans nos yeux
Tout le ciel bleu
C'est le temps de l'amour
Le temps des copains
Et de l'aventure
Quand le temps va et vient
On ne pense à rien
Malgré ses blessures
Car le temps de l'amour
Ça vous met au cœur
Beaucoup de chaleur
Et de bonheur
Un beau jour c'est l'amour
Et le cœur bat plus vite
Car la vie suit son cours
Et l'on est tout heureux
D'être amoureux
C'est le temps de l'amour
Le temps des copains
Et de l'aventure
Quand le temps va et vient
On ne pense à rien
Malgré ses blessures
Car le temps de l'amour
C'est long et c'est court
Ça dure toujours
On s'en souvient
En écoutant la pluie
J'écoute en soupirant la pluie qui ruisselle
Frappant doucement sur mes carreaux
Comme des milliers de larmes qui me rappellent
Que je suis seul en l'attendant
La seule fille que j'aime n'a pas su comprendre
Quelle seule comptait pour moi
Et près de la fenêtre je reste à attendre
En guettant le bruit de ses pas
Pluie oh dis-lui de revenir un jour
Et qu'entre nous renaisse encore un grand amour
Le passé ne sera plus qu'un triste souvenir
Mais si après la pluie se montre le soleil
Et qu'il va réchauffer son cœur
Elle comprendra enfin combien j'étais fidèle
Et elle viendra sécher mes pleurs
Comment lui dire que moi je l'aime trop
Et que je pense à elle et que j'ai le cœur gros
Et que pour moi la vie sans elle ne compte pas
J'écoute en soupirant la pluie qui ruisselle
Frappant doucement sur mes carreaux
Comme des milliers de larmes qui me rappellent
Que je suis seul en l'attendant
En écoutant la pluie tout seul je pense à toi
En écoutant la pluie tout seul je pense à toi
En écoutant la pluie tout seul je pense à toi...
C'est fatal
C'est fatal, animal,
La guerre entre nous
Mais le premier qui fera du mal
Deviendra presque fou.
C'est fatal, animal,
L'amour entre nous
Mais celui qui voudra l'idéal
Aura faux jusqu'au bout.
C'est fatal...
C'est fatal, animal,
Comme la corde au cou
Mais le premier de nous
Qui en parle retombera à genoux
C'est fatal, animal
D'être encore jaloux
Mais celui qui perdra son étoile
Se souviendra de tout.
Espèce de chien, je t'ai suivi
De mélodrame en mélodie.
Espèce de rien, je t'ai choisi
Au milieu de cent poésies.
C'est fatal, animal,
D'être encore debout
Mais celui qui ouvrira le bal
Souffrira de partout.
C'est fatal, animal,
De s'aimer surtout
Mais le dire serait un vrai scandale
Et le faire un tabou.
C'est fatal...
C'est fatal, c'est fatal
Mais le premier qui fera du mal
Deviendra presque fou.
C'est fatal, animal
Comme la corde au cou
Mais le premier de nous qui en parle
Retombera à genoux.
C'est fatal, animal
L'amour entre nous
Mais celui qui voudra l'idéal
Aura faux jusqu'au bout.
C'est fatal.
Des heures de désir
Je te parle tout bas
A toi, si loin de moi
Je bois ton nom et je saoule mon âme
Je pose mes mains à plat
Sur mon ventre qui bat
Je ferme les yeux et tu viens avec moi
Ces nuits où je suis en manque de toi
J'ai des heures de désir
J'ai des plaies de plaisir
Qui se voient dans mon âme quand je pense à toi
J'ai des heures de désir
Dont je voudrais guérir
Blottie entre tes bras
Je sens mon corps s'étendre
De l'impatience de t'attendre
J'ai chaud, je ne supporte plus ces draps sur ma peau
Je revis par coeur
Nos paroxysmes de bonheur
Je ferme les yeux et tu viens avec moi
Et je pleure de détresse et je pleure de joie
J'ai des heures de désir
J'ai des plaies de plaisir
Qui se voient dans mon âme quand je pense à toi
J'ai des heures de désir
Où je veux le plaisir
Mais tu es loin de moi
J'ai des heures de désir
J'ai des plaies de plaisir
Qui se voient dans mon âme quand je pense à toi
J'ai des heures de désir
Dont je voudrais guérir
Blottie entre tes bras
No comments:
Post a Comment