Carlos García Montoya (13 December 1903 - 3 March 1993) was a prominent Flamenco guitarist and a founder of the modern-day popular Flamenco style of music.His unique style and successful career, despite all odds, have left a great legacy for modern day Flamenco. It is because of his pioneering work in popular Flamenco music that have allowed other great modern groups such as the Gipsy Kings to take hold in all parts of the world. A few of his video recordings can still be found on YouTube.
Carlos Montoya was born in Madrid, Spain, on 13 December 1903. As the nephew of renowned flamenco guitarist Ramón Montoya, he seemed to have been born to play Flamenco, but it was his uncle who would be his biggest obstacle, as he refused to teach Carlos the tricks of the trade. He first learned from his mother, "la Tula", and then from a neighboring barber, Pepe el Barbero, i.e. Pepe the Barber. After one year Pepe said there was nothing more he could teach his talented pupil, so Carlos left to gain what he could from the great Flamenco guitarists of the time. At fourteen he was playing in the "cafes cantantes," in the heyday of Flamenco singing and dancing, for such fabulous artists as Antonio de Bilbao, Juan el Estampío, La Macarrona and La Camisona in Madrid, Spain.
In the 1920s and 1930s he performed extensively in Europe, North America, and Asia with the likes of La Teresina. The outbreak of World War II brought him to the United States where he began his most successful days as a musician, and frequently toured with the dancer La Argentina. Settling in New York City during World War II (circa 1941), he began touring on his own, bringing his fiery style to concert halls, universities, and orchestras. During this period he made a few recordings for several major and independent labels including RCA Victor, Everest and Folkways. Montoya toured year round but always returned to his homeland, Spain, to spend the Christmas holidays with his family.
His style was not particularly appreciated by some serious flamenco students, who considered it less brilliant than many others, including that of Montoya's uncle Ramón. Carlos's own favorite flamenco guitarist, it was reported by Zern, was the obscure Currito de la Geroma. That he was unpopular among aficionados was largely due to the fact that Montoya learned in a non-traditional way and that he abandoned the compás which has evolved within flamenco over hundreds of years. Many of his works do not even keep perfect tempo, increasing and decreasing in speed almost whimsically. He was admired for the speed of his picados and undoubtedly found popularity on the international stage as a result of this technically impressive pace. .Montoya died on 3 March 1993 at the age of 89 of heart failure in Wainscott, New York, on Long Island.
Carlos Montoya , là một nghệ sỹ guitar theo dòng Flamenco nổi tiếng, một trong những sáng lập ra dòng nhạc Flamenco hiện đại ngày nay. Ông sinh tại thủ đô Madrid, Tây Ban Nha, con của một gia đình người Gypsy và là cháu trai của Ramón Montoya một nghệ sỹ Flamenco nổi tiếng và việc ông sinh ra để chơi Flamenco được xem là điều hiển nhiên nhưng có một trở ngại chính trên con đường đam mê dòng nhạc này chính là người cậu của ông. Ông cậu luôn xem đó là thứ cặn bã của xã hội và con đường mà Carlos đang đi là con đường của những kẻ bịp bợm. Carlos bắt đầu học guitar với mẹ của ông và người hàng xóm hành nghề hớt tóc dạo.
Lúc 14 tuổi ông theo các nghệ sỹ múa và các ca sĩ biểu diễn trong các quán café ở Madrid, TBN. Vào khoảng những năm 20 thế kỷ XX ông biểu diễn khắp châu Âu, Bắc Mỹ và Châu Á with the likes of La Teresina. Nhưng việc bùng nổ Thế chiến II đã buộc ông chạy sang Mỹ và trở nên thành công từ đây với vai trò là nhạc sỹ và thường xuyên lưu diễn với nghệ sỹ múa La Argentina. Giai đoạn yên bình ở thành phố New York trong thời điểm Thế chiến II (khoảng 1941), ông bắt đầu lưu diễn một mình, ông đã mang đến một phong cách biểu diễn mạnh mẽ, bốc lửa cho các dàn nhạc giao hưởng, các trường đại học và các ban nhạc.
Ông lưu diễn quanh năm nhưng chưa bao giờ quay trở lại quê hương Tây Ban Nha mà chỉ quay về với gia đình vào kỳ nghỉ Giáng Sinh hàng năm. Montoya chơi nhạc theo phong cách riêng, ông nói: “Tôi không bao giờ chơi nhạc theo con đường mà mọi người đã chơi, điều đó là hiển nhiên, khắp năm châu lục và xa hơn nữa và chưa có nghệ sỹ Flamenco nào biểu diễn ở Houston Astrodome lại có đông đảo người xem như vậy. Không, tôi chơi nhạc bởi vì đó là tôi, đó mới là âm thanh thực của Flamenco. Và dường như tôi cảm giác những người ngoại đạo dễ chấp nhận, trong khi những người cuồng nhiệt với Flamenco đích thực thì không … nhưng đúng vậy.
Phong cách của ông đặc biệt không được đánh giá cao bởi những người theo dòng Flamenco chính thống, người được chú ý và không tỏa sáng như những người khác bao gồm bản thân Montoya và ông chú Ramón. Bản thân Carlos là nghệ sỹ Flamenco nổi tiếng theo lời dẫn của Zern và làm lu mờ luôn Currito de la Geroma. Là người không được yêu thích trong những người nổi tiếng về điều này có thể giải thích là do Montoya không theo dòng Fla chính thống và được xem là kẻ ruồng bỏ Fla chính thống vốn đã có lịch sử hàng trăm năm. Nhiều người cùng làm việc với ông cho rằng nhịp của ông không được hoàn hảo, tăng và giảm tốc độ gần như bất thường.
Ông tự hào không tìm thấy người thứ hai đạt tốc độ Picados như ông, hiển nhiên điều này mang lại kết quả là nhịp điệu rất sâu lắng. Là người đam mê tốc độ ngoài sách vở, với lối kỹ thuật đánh nhanh, hoa mỹ mà không rối nằm ngoài kỹ thuật hòa âm. Đó là nhánh rẽ Flamenco độc đáo nhất vốn chỉ là nhạc đệm phụ thuộc vào phần nhảy múa và cho chính cuộc sống và chính bản thân nó. Flamenco hiện đại được định nghĩa bởi công sức của Carlos Montoya. Montoya huyền thoại Flameco, yên nghỉ tại Long Island,New York town of Wainscott, New York vì bị suy tim. Phong cách độc nhất đã mang lại thành công lớn xen lẫn những ganh ghét. Là nhánh rẽ nổi tiếng không chính thống của Flamenco hiện đại ngày nay.
Granadinas
Malaguena
St Louis Blues
Bulerias
Zambra
Zambrilla
Tango Flamenco
No comments:
Post a Comment